Chương 1519: Không có thảm nhất, chỉ có thảm hơn! (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 704 chữ
- 2022-02-15 04:00:20
Chỉ vừa nghĩ tới tác phong lạnh lùng nghiêm túc của Bạch Thần Á, nhỡ bị anh biết thì...
Bác sĩ chỉ do dự ba giây rồi lập tức bỏ8 suy nghĩ này đi.
Tôi đi hỏi thử xem, cô ở đây chờ tôi.
Bàn tay to lớn của Bạch Thần Á xoa cái đầu nhỏ nhắn của cô rồi mới xoay người đi ra ngoài.
Thấy bóng dáng của anh biến mất ở cửa, Nghiêm Thư Mạt vội vàng túm lấy điện thoại di động của mình rồi đi ra ngoài.
Theo động tác của anh, mùi hương bạc hà thoang thoảng mang theo hơi thở mạnh mẽ của đàn ông tràn vào mũi cô.
Nghiêm Thư Mạt sững sờ, cúi đầu nhìn cái áo khoác của anh ở trên người mình.
Bây giờ người bị hại đang gây sự, nói là chúng ta quản lý sân bóng không ổn, yêu cầu một lời giải thích.
Trợ lý dừng lại một chút.
Trời đã tối rồi, tôi phải về nhà.
Nghiêm Thư Mạt mở mắt ra, khi nhìn thấy sắc trời tối mịt bên ngoài thì lo lắng vén chăn lên, ngồi dậy.
Cô ngủ lâu như thế này, anh trai không tìm thấy cô thì nhất định sẽ lật tung thành phố S này lên.
Đây là lần đầu tiên cô mặc trang phục của đàn ông mà không phải là người nhà của mình, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác kỳ quái...
Cô không bài xích, chỉ không hiểu sao mặt lại đỏ lên.
Ngài Thượng, đã hỏi rõ rồi ạ.
Có người lẻn vào sân bóng muốn lấy trộm bí mật thương mại, tuy bị vệ sĩ phát hiện nhưng đã trốn mất.
Vừa rồi nhất định là do ông ta nhìn nhầm, cậu chủ Bạch không hề quan tâm tới một cô gái như quan tâm vợ như 3vậy đâu.
Tất cả đều là ảo giác của ông ta.
Bác sĩ bảo cô phải ở lại bệnh viện quan sát một ngày.
Bạch Thần Á tóm lấy cổ tay cô, nói.
Tôi ngủ một giấc là khỏe rồi, anh xem, bây giờ tôi có thể nhảy nhót tưng bừng rồi, hoàn toàn không có việc gì cả...
Nghiêm Thư Mạt leo xuống giường rồi đưa tay lấy điện thoại di động của mình.
Sau đó bèn nhanh chóng gọi điện lại cho anh trai của cô!
Trong phòng khách quý của sân golf.
Thượng Lăng Tư nghiêng người dựa trên chiếc ghế sô pha làm bằng da thật, anh nhàn nhã xem tài liệu ở trong tay rồi tùy tiện vùng bút, ký tên của mình lên, xong xuôi lại ném tài liệu sang một bên, đưa tay cầm lên một cái khác.
Vừa chuẩn bị xem thì trợ lý đã đi tới bên cạnh ông.
Ảo giác thì không cần phải báo cáo lại, chính thế! Bác sĩ vừa đi thì Bạch T9hần Á đã lại nằm xuống giường bệnh, anh nghiêng người, dùng một tay chống đầu lên để nhìn cô gái ở bên cạnh.
Anh nhìn từ lúc c6ô còn đang ngủ, cho tới lúc thấy hàng lông mi của cô hơi run lên giống như sắp tỉnh thì mới vươn người ngồi dậy, giống như chẳng có ch5uyện gì mà ngồi xuống ghế bên cạnh giường chờ cô tỉnh lại.
Thế nhưng cô thật sự không thể để anh đưa cô về nhà được.
Bạch Thần Á, bác sĩ có kê đơn thuốc cho tôi không?
Đôi mắt to của Nghiêm Thư Mạt chớp một cái rồi ngẩng đầu lên nhìn anh.
Cô vừa đưa tay tắt chế độ yên lặng của điện thoại, gạt mở màn hình điện thoại thì thấy trên đó báo toàn cuộc gọi nhỡ.
Bạch Thần Á, tôi thật sự không sao rồi, nhà tôi đang rất lo lắng cho tôi, tôi phải đi về trước đã.
Tôi đưa cô về.
Ánh mắt Bạch Thần Á lóe lên, anh đưa tay lấy áo khoác rồi khoác lên người cô.
Mãi tới khi ra khỏi bệnh viện, bắt một chiếc xe ở trên đường thì cô mới gửi tin nhắn cho Bạch Thần Á.
Cô nói dối là người nhà của mình đã đến đón rồi nên cô đi trước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.