Chương 1536: Thích anh ấy! (12)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 731 chữ
- 2022-02-15 04:00:20
Ực!
Nghiêm Thư Mạt quá sốt sắng, không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng to.
Thế nhưng đôi mắt to long lanh vẫn nhìn chằm chằm ngự8c của anh, không chịu rời đi.
Nhất định là anh cố tình nói như vậy để làm cho cô xấu hổ, như vậy có thể giấu cô vết thương của mình,3 cô mới không dễ bị mắc lừa như vậy! Nghiêm Thư Mạt đã quyết định muốn xem, nhưng khi anh thật sự cởi cúc áo sơ mi, để lộ ra cơ ngực rám nắn9g thì cô lại không khỏi nuốt nước miếng.
Ánh mắt Bạch Thần Á dần trở nên sâu hơn.
Lần đầu tiên, anh có cảm giác không khống chế được bản thân, muốn chạm vào người khác như thế.
Anh cảm nhận được rõ ràng rằng, anh muốn cô...
Gò má trắng nõn của cô từ màu hồng nhạt dần trở nên đỏ bừng giống như được thoa phấn...
Nghiêm Thư Mạt trở nên thẹn thùng, không khống chế được sự xấu hổ.
Đặc biệt khi nhìn thấy Bạch Thần Á cởi toàn bộ hàng cúc áo, 5lộ ra toàn bộ tám múi cơ bụng rắn chắc, gò má cô giống như là phải bỏng.
Cô đưa tay lên che miệng mình mới có thể nhịn không kêu lên vì xấu hổ.
Ánh mắt rơi xuống dưới eo của anh, rồi đến đường nhân ngư như ẩn như hiện...
Nghiêm Thư Mạt đưa tay sờ mũi của mình, xác nhận bản thân không chảy máu mũi mới thở phào nhẹ nhõm.
Vừa ngẩng đầu lên, ngay lập tức đối mặt với đôi mắt cười xấu xa của Bạch Thần Á.
Anh cách xa tôi ra một chút, tôi hơi nóng.
Nghiêm Thư Mạt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào ngực anh, cũng không biết rốt cuộc mình bị làm sao, rõ ràng là mặc không nhiều mà vẫn cứ đổ mồ hôi.
Cô muốn đưa tay để đẩy anh ra, nhưng vừa mới chạm vào ngực Bạch Thần Á lại giống như là bị bỏng, có kinh ngạc ngẩng đầu nhìn anh.
Sao hình như anh, còn cô nóng hơn cả cô vậy?
Lẽ nào vừa nãy bị bỏng rất nặng.
Vừa nghĩ đến vết bỏng, vẻ mặt của Nghiêm Thư Mạt sốt sắng hẳn lên, cơ thể nhỏ nhắn xinh xắn của cô rụt lại, chui ra từ phía dưới cánh tay của Bạch Thần Á rồi vòng qua đằng sau lưng anh.
Thoáng nhìn thấy một mảng đỏ hồng sau lưng anh, Nghiêm Thư Mạt bị dọa sợ hết hồn, cô giơ tay định chạm vào lưng anh nhưng lại không dám, hai mắt ngay lập tức ửng đỏ.
Em xem có vừa lòng không?
Bạch Thần Á cởi toàn bộ chiếc áo sơ mi của mình rồi tiến lên một bước, dùng hai tay vây Nghiệm Thư Mạt lên cách cửa, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đỏ bừng của cô.
Rõ ràng cô xấu hổ nhưng lại muốn tỏ ra cứng rắn, thật sự đáng yêu, cũng rất hấp dẫn.
Cô cắn môi theo bản năng, hai cánh môi mọng nước bị cắn mà ửng hồng, trong sáng bóng trong suốt, quyến rũ người ta đến cướp đoạt...
Đều là do tôi hại anh, nếu vừa rồi không phải vì muốn cứu tôi, thì anh cũng sẽ không bị bỏng...
Kể cả không phải là cô thì tôi cũng làm như thế, bảo vệ những người yếu hơn là việc nên làm.
Bạch Thần Á thấy cô đã nhìn thấy nên không tránh nữa, trái lại thản nhiên nói.
Chỉ trong lòng anh mới biết, với phản ứng của anh, thật ra vừa nãy có thể kéo cô tránh được bát súp, nhưng bởi vì anh lo lắng cô bị bắn lên người, nên theo bản năng dùng cơ thể chắn cho cô.
Tuy rằng có hơi ngu ngốc, nhưng như thế là đảm bảo nhất...
Cốc cốc!
Cửa phòng rửa tay có người gõ cửa.
Ngoài cửa vang lên giọng nói áy náy của người phục vụ,
Thưa ngài, tôi mang thuốc bỏng cho ngài, còn có cả áo sơ mi sạch...
Nghe thấy giọng nói của người phục vụ, Nghiêm Thư Mạt chợt đưa tay đẩy Bạch Thần Á qua một bên, xác định người khác không nhìn thấy dáng vẻ anh không mặc áo mới cầm lấy tay nắm cửa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.