Chương 1537: Thích anh ấy! (13)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 742 chữ
- 2022-02-15 04:00:20
Bạch Thần Á này, anh đang nghĩ gì vậy?
Nghiêm Thư Mạt đi đến bên cạnh anh, nhìn thấy dáng vẻ đang trầm tư suy nghĩ của anh, cô không nhịn được8 hỏi.
Ánh mắt vừa rồi của anh quả thật rất dọa người, giống như muốn ăn tươi nuốt sống người ta vậy.
Nhưng anh không lại không thể tưởng tượng được rằng, vết thương mà anh nghĩ không có gì đáng để bận tâm lại khiến cô sốt sắng như vậy....
Thoáng thấy cử động dè dặt của cô, trong đáy mắt còn lộ ra sự lo lắng...
Từ nhỏ cơ thể Nghiêm Thư Mạt đã ốm yếu, thườ5ng là người khác chăm sóc cho cô, đây là lần đầu tiên cô chăm sóc người khác.
Ngón tay trắng nhỏ lấy thuốc mỡ dè dặt đưa đến gần lưng anh...
Nghiêm Thư Mạt giật nảy mình, và một cái chạy sang bên cạnh, một lúc lâu mới phản ứng lại muốn đi ra mở cửa.
Thưa ngài, ngài không sao chứ ạ?
Người phục vụ đứng bên cạnh cửa, lo lắng hỏi Bạch Thần Á.
Nơi này là phòng ăn cao cấp, người có thể đi vào đây đều là những người có địa vị, nếu tùy tiện đắc tội thì rất có thể sẽ phải đối mặt với việc bồi thường.
Người phục vụ vẫn không dám nhúc nhích, chờ Bạch Thần Á đi ra thì người phục vụ đi theo anh đến bên cạnh bàn ăn, cung kính cúi đầu.
Vì hoàn thành nhiệm vụ, những vết thương đau đớn gấp trăm lần như này anh còn chịu đựng được.
Chỉ một bát xúp nóng giội lên người mà thôi, điều này căn bản không đáng để anh bận tâm.
Xin lỗi, do sơ suất của tôi.
Chỉ là vết thương nhỏ, chuyện này không liên quan đến cậu.
Bạch Thần Ánghe thấy người phục vụ xin lỗi thì bình thản nói, trong đôi mắt không chứa một tia tức giận.
Nghe thấy anh nói như vậy, người phục vụ thở phào nhẹ nhõm, người ngồi cạnh bên bàn ăn là Tô Tĩnh cũng thở phào nhẹ nhõm.
Bạch Thần Á không tự chủ được giơ tay lên, vuốt ve khuôn mặt của cô, chậm rãi cúi đầu xuống...
Hơi thở ấm áp của anh phả trên mặt cô, bờ môi mỏng cách cô càng ngày càng gần, chỉ một chút nữa thôi anh đã đặt nụ hôn lên đó, cửa phòng rửa tay đột nhiên bị gõ.
Vừa mới đụng phải lưng của Bạch Thần Á, anh còn chưa có một chút phản ứng nào mà ngay lập tức cô đã căng thẳng rụt tay về rồi ngẩng đầu nhìn anh, chỉ lo mình sẽ làm anh đau.
Không hề đau, cô cứ yên tâm thoa thuốc đi.
Bạch Thần Á không quay đầu lại mà vô cùng bình tĩnh nhắc nhở.
Ngón tay tinh tế của cô tỉ mỉ thoa thuốc mỡ lên lưng anh, vừa thoa còn vừa thổi nhẹ.
Thật vất vả mới thoa xong, thần kinh căng thẳng của cô mới được thả lỏng.
Cô không nhớ mình đã chọc 3giận anh khi nào...
Không có gì đâu, cô có muốn thoa thuốc cho tôi không?
Ánh mắt Bạch Thần Á nhìn xuống lọ thuốc mỡ trên tay Nghiêm 9Thư Mạt, không đợi cô trả lời, anh đã xoay người, quay lưng về phía cô.
...
Cô vốn định hỏi ý kiến của anh, không ngờ anh lại tự giác6 như vậy.
Nhưng cũng đúng thôi, anh không thể tự thoa lên đằng sau lưng mình được.
Cô đưa áo sơ mi sạch sẽ đến cho anh mặc.
Xong rồi!
Nghiêm Thư Mạt vòng qua trước mặt anh, cười híp mắt nói.
Lần đầu tiên, anh cảm thấy bị thương cũng không phải là điều gì xấu.
Anh bớt an ủi tôi đi, đã đỏ một mảng như thế này rồi, tôi biết chắc chắn là đau lắm, nếu như anh không chịu được thì cứ kêu lên.
Nghiêm Thư Mạt không biết anh đang suy nghĩ gì, chỉ cho là anh đang cậy mạnh an ủi mình, động tác của cô càng nhẹ nhàng hơn.
Sau khi xác nhận anh đã không sao rồi, nụ cười vui vẻ mới nở trên mặt cô.
Khuôn mặt vốn đáng yêu xinh đẹp của cô, bởi vì nụ cười này lại càng trở nên rực rỡ, đẹp đến độ khiến người ta không thể dời mắt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.