Chương 1566: Tôi là anh ruột của em ấy! (10)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 648 chữ
- 2022-02-15 04:05:46
Cái bánh lúc nãy tôi bảo cậu đưa giúp đâu? Cậu mang đi đâu rồi?
Trợ lý Kim buột miệng hỏi.
Dứt lời, như ý thức được 8mình nói sai, chú ấy hắng giọng một cái mới nói tiếp.
Từ trước đến giờ, trợ lý Vương luôn nghiêm khắc với nhân viên mới, làm vậy cũng hợp tình hợp lý.
Là do tôi không giấu kĩ đồ.
Nhìn vẻ sửng sốt của trợ lý Kim, Bạch Thần Á lại ung dung nói thêm câu nữa.
Cậu đã mang bánh vào rồi?
Trợ lý Kim lấy lại tinh thần, không cam lòng mà hỏi lại lần nữa.
Thấy Bạch Thần Á gật đầu, nhất thời chú ấy cũng không biết nên nói gì tiếp, đành phải để anh đi.
Nỗi phiền muộn trong ngực Bạch Thần Á vừa rồi lập tức tan biến.
Tôi không sao, trợ lý Kim chỉ hỏi tôi đã thích ứng với công việc của phòng Đầu tư hay chưa thôi.
Nhưng trong mắt Bạch Thần Á, phản ứng của cô lại được hiểu thành ý khác.
Thì ra cô lo cho anh giống như anh lo cho cô...
Trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy lo lắng.
Lo Bạch Thần Á sẽ bị cô liên lụy mà mất việc.
Tôi hỏi là vừa rồi tôi bảo cậu mang giúp phần đồ ăn nọ, cậu ma3ng nó đi đâu rồi? Đã đưa cho Nghiêm Thư Mạt chưa?
Đưa rồi.
Bạch Thần Á không hề chớp mắt, trả lời một cách dứt khoát.
9
Cậu nói dối.
Cậu hoàn toàn không hề đưa cho cô ấy.
Nhân lúc trợ lý Vương đang chịu giáo huấn, lúc này sẽ không có ai mắng cô, nhanh chóng càn quét ổ bánh.
Ăn mấy miếng, sực nhớ tới điều gì đó, cô xúc một thìa đưa tới miệng Bạch Thần Á.
Vốn tưởng là sẽ nhìn thấy vẻ mặt chột dạ sợ hãi của Bạch Thần Á, nhưng trợ lý Kim chờ một lúc mà vẻ mặt của Bạch Thần Á vẫn không hề thay đổi chút nào, giống như là hoàn toàn chẳng nghe thấy chú ấy nói gì.
Tôi đã mang bánh vào văn phòng và để trên bàn của Nghiêm Thư Mạt, chắc là trợ lý Vương nhìn thấy, tưởng là cô ấy muốn ăn vụng bánh ở nơi làm việc nên đã cầm ra ngoài vứt đi.
Tôi đã nhìn thấy cái bánh đó nằm trong thùng rác để ở6 bên ngoài phòng Đầu tư.
Ấy thế mà cậu dám vứt đồ mà tôi bảo cậu đưa cho Nghiêm Thư Mạt vào thùng rác!
Trợ lý Kim đậ5p tay lên bàn trong phòng tiếp khách.
Tôi đã đặt bánh ngọt cho cô, chắc là sắp giao đến rồi đấy.
Bạch Thần Á nắm lấy tay cô, kéo cô về phòng làm việc, ấn cô ngồi xuống ghế rồi mới ra khỏi phòng Đầu tư, xách bánh mà anh đã đặt vào.
Đây là bánh ngọt mà tôi thích nhất!
Vừa nhìn thấy bánh ngọt, mắt Nghiêm Thư Mạt sáng trưng, phấn khích ôm hộp bánh qua, vội vàng mở ra.
Sau đó, trợ lý Kim tìm cớ gọi trợ lý Vương đến, ra sức đánh anh ta một trận!
Bạch Thần Á, anh không sao chứ? Trợ lý Kim đã nói gì với anh? Ông ấy có bắt nạt anh không?
Nghiêm Thư Mạt luôn đứng canh ở cửa, thấy anh đi ra thì vội chạy tới đón.
Bình thường trợ lý Vương rất thích ức hiếp nhân viên mới, nếu bị gọi đến tra hỏi, không chừng tội của anh ta không chỉ có mỗi tội này.
Ý của cậu là...
Rõ ràng là nhận lỗi, nhưng thực chất anh lại tỉnh bơ phủi sạch trách nhiệm liên quan đến mình.
Cho dù là trợ lý Kim hay là Nghiêm Thư Hãn, muốn tìm phiền phức cũng chỉ có thể đi tìm trợ lý Vương.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.