Chương 1712: Bạn gái giả, đính hôn thật! (11)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 645 chữ
- 2022-02-16 04:02:32
Chẳng lẽ là tin nhắn đường dài nên tín hiệu kém? Nghiêm Thư Mạt đang sầu não, định gọi điện trực tiếp thì thấy điện thoại của mình reo lên âm nhắc n8hở có tin nhắn đến.
Cô vội vàng mở ra xem.
Mạt Mạt, em nhích qua đây chút đi.
Nhìn cô cuộn người thành một cục, Bạch Thần Á lên tiếng.
Không.
Nghiêm Thư Mạt đang căng thẳng, nghe giọng của anh, cô lại càng căng thẳng hơn, càng nhích người ra sát mép giường.
Cô lập tức úp điện thoại vào bụng, lấy lại tinh thần.
Đang định xóa hết tin nhắn thì chăn đột nhiên bị ai đó xốc lên.
Nghiêm Thư Mạt ôm tâm trạng hồi hộp mở tin nhắn ra.
[Chị hai à, chị có bị ngốc không vậy? Có thích một người hay không cũng không biết? Nói đơn giản là chị đang ghen đó.
Không có chuyện gì thì tôi ngủ trước đây.
Nghiêm Thư Mạt mò tay xuống điện thoại của mình, không chút nghĩ ngợi liền ẩn nút tắt máy.
Vừa rồi cô điên rồi mới đi hỏi Tam Nhi.
Nghiêm Thư Mạt:
...
Đè...
đè Bạch Thần Á? Nghiêm Thư Mạt bỗng chốc bị sặc nước miếng của chính mình, đột nhiên họ khụ khụ.
Còn có phải chị thích anh ta hay không, em sẽ chỉ cho chị một cách rất đơn giản Đằng sau tin nhắn không có chỉ cách.
Nghiêm Thư Mạt nuốt một ngụm nước bọt, khiêm tốn thỉnh giáo.
[Cục cưng bé nhỏ Mạt Mạt, chị đã thích ai rồi hả? Anh ta có đẹp trai không? Nếu không th3ì chị phải đi xem mắt càng sớm càng tốt cho em đấy.] Câu chữ hết sức cà chớn hiển thị trên màn hình điện thoại.
Nghiêm Thư Mạt:
...
Nó cò9n có thể vui vẻ nói chuyện phiếm được sao? Cô còn chưa làm rõ là cô có thích Bạch Thần Á hay không mà đã xúi cô chia tay rồi.
Bạch Thần Á đứng ở bên giường, nhíu mày nhìn gương mặt đỏ bừng của cô.
Cô đang nói chuyện với ai mà mặt đỏ như vậy? Tầm nhìn của Bạch Thần Á dừng ở điện thoại di động của cô, vừa định cầm lấy xem thử thì Nghiêm Thư Mạt đã nhanh tay nhét điện thoại dưới mông.
Nghiêm Thư Mạt trở mình, cố gắng làm mình quên đi nội dung tin nhắn ban nãy, nhưng trong đầu cứ hiện ra hàng chữ kia...
Vừa rồi cô suýt đã
ấy ấy
với Bạch Thần Á, vậy có tính là thích không?
Dù gì cũng ph6ải trả lời câu hỏi của cô đã chứ! Nghiêm Thư Mạt cắn môi, lại hỏi lại câu hỏi của mình lần nữa.
[Thấy anh ta ở cùng cô gái khác là chị cảm 5thấy khó chịu, đó là thích sao?]
Tinh tinh!
Lần này, Tam Nhi trả lời tin nhắn rất nhanh.
[Cách gì?] [Đè anh ta! Thích một người là vừa nhìn thấy anh ta, hormone của chị sẽ không bị khống chế, mà sẽ không kìm được muốn ôm anh ta, hôn anh ta, ngủ với anh ta...
Còn nếu chị không nghĩ gì thì không phải anh ta có vấn đề, mà là chị có vấn đề.
Anh nói chuyện điện thoại xong rồi sao? Ba anh đã nói gì?
Tôi không có ý tìm hiểu chuyện riêng của anh, chỉ là tôi buồn ngủ quá.
Liếc thấy Bạch Thần Á vươn tay về phía mình, cô tưởng là anh muốn ôm cô nên lùi hẳn ra sau.
Coi chừng!
Thấy cô lăn ra sát mép giường, Bạch Thần Á bất ngờ lên tiếng nhắc nhở.
Nếu ba anh không đột nhiên gọi về...
Nghĩ đến chuyện có thể xảy ra, lại nghĩ đến tin nhắn trong điện thoại, cả người Nghiêm Thư Mặt đỏ au như con tôm luộc.
Bich!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.