Chương 1728: Tới nhà chào hỏi (11)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 620 chữ
- 2022-02-16 04:02:32
Tinh tinh!
Âm báo tin nhắn nhanh chóng vang lên.
Nghiêm Thư Mạt vội vàng mở ra xem, thấy trên màn hình chỉ có một8 hàng chữ: [Chờ mẹ hai phút] Nghiêm Thư Mạt mừng thầm trong bụng, vội vàng cầm điện thoại đi ra đầu cầu thang, ló đầu nhìn3 xuống nhà.
Nghiêm Thư Mạt đi dạo cả ngày với bà Bạch, vất vả lắm bà ấy mới nói là mình mệt, muốn tìm quán cà phê ngồi nghỉ một lát.
Sau khi gọi hai ly cà phê, Nghiêm Thư Mạt không kìm được mà lấy điện thoại ra xem.
Điện thoại trong túi xách đột nhiên vang lên.
Nghiêm Thư Mạt giật nảy mình, vội vàng lấy điện thoại ra, nói với bà Bạch một tiếng rồi bắt xe đến khách sạn đón bà ấy.
Đợi đúng thời cơ, Nghiêm Thư Mạt liền co cẳng chạy ra ngoài.
Chạy một m5ạch ra khỏi trang viên nhà họ Nghiêm, cô mới đứng ở cửa thở.
Hôm qua hẳn là anh đã nhận được tin nhắn của cô, hôm nay vẫn không rảnh ư? Anh đã biết địa điểm, vậy mà vẫn không xuất hiện.
Anh cứ để cô chăm sóc mẹ anh như thế này sao, có áp lực lắm đó.
Mạt Mạt, ba mẹ cháu đi công tác cũng không gọi về cho cháu sao?
Bà Bạch uống một ngụm cà phê, khó hiểu hỏi.
Bọn họ đã đi với nhau hai ngày.
Trong thời gian đó, ba mẹ cô chẳng gọi một cú điện thoại nào cho cô cả.
Có đứa con gái xinh đẹp và ngoan ngoãn thể này, nếu là bà, bà nhất định đi đâu cũng không nỡ để con gái ở nhà, sợ cô bị người xấu cuỗm đi.
Thế mà ba mẹ cô lại yên tâm như thế, ngay cả một cú điện thoại hỏi thăm cũng không có.
Chắc là bọn họ bận quá nên quên đấy ạ.
Nghiêm Thư Mạt không dám nhìn vào mắt bà Bạch, liền bưng cà phê lên, uống ực một hớp.
Ngay sau đó, cô thấy quản gia đi đến bên cạnh Nghiêm Thừa Trì.
Ông chủ, bà chủ nói bà ấy khó 9chịu trong người, bảo ông vào xem.
Vừa nghe Hạ Trường Duyệt khó chịu trong người, Nghiêm Thừa Trì liền vứt tờ báo sang bê6n, đứng phắt dậy đi vào phòng ngủ.
Nếu ngày mai lại chuồn ra ngoài, cô sợ cô sẽ bị ba phát hiện.
Đến lúc đó, mọi chuyện bại lộ, người gặp xui không chỉ một mình cô...
Suýt nữa thì bị phát hiện rồi, cô chạy đến muốn phát bệnh luôn à...
Reng reng!
Cô đi dạo cùng bà Bạch cả ngày.
Tuy đi lại không tiện, nhưng bà Bạch rất vui tươi, liên tục nói chuyện này chuyện kia với cô, chuyện gì cũng nói cho cô nghe, cứ như coi cô là con gái ruột của mình vậy.
Cháu đang chờ điện thoại của ai à?
Thấy dáng vẻ thấp thỏm của cô, bà Bạch nhẹ giọng hỏi.
Dạ không, không có gì ạ...
Nghiêm Thư Mạt chột dạ bỏ di động xuống, ngại nói với bà là cô đang chờ Bạch Thần Á.
Cà phê quá nóng, lưỡi cô sắp bỏng mất rồi.
Trước ánh mắt thắc mắc của bà Bạch, cô thậm chí chẳng dám nói gì, sợ mình lộ tẩy, để bà phát hiện là ba mẹ cô hoàn toàn không đi công tác.
Có phải bác đã chán ở lại thành phố S không ạ? Hay là cháu cho người đưa bác về nhà trước nhé? Khi nào ba mẹ cháu về, cháu sẽ nói cho bác biết.
Nghiêm Thư Mạt đưa ra lời đề nghị với ánh mắt mong chờ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.