Chương 1729: Tới nhà chào hỏi! (12)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 636 chữ
- 2022-02-16 04:02:32
Cô kích động đứng bật dậy.
Bạch Thần Á mặc nguyên bộ vest trắng, trông rất đẹp trai và sang trọng, mái tóc ngắn màu đen.
Nhận ra mình bị lợi dụng, cô lấy tay che miệng, muốn mắng Bạch Thần Á là đồ lưu manh, nhưng bà Bạch vẫn còn ở đây, cô chỉ có thể vờ như không có chuyện gì.
Mặt cô đỏ ửng lên, nhưng trông lại như đang thẹn thùng.
Bạch Thần Á...
Nhớ anh à? Mở to mắt nhìn anh như thế là đang chờ anh đưa em về nhà, đúng không? Hửm?
B6ạch Thần Á đi tới trước mặt cô, nhìn ánh mắt sững sờ của cô, rồi cúi đầu đặt lên trán cô một nụ hôn.
Nếu họ về, người làm con như cháu sao có thể không biết được.
Nụ cười của Nghiêm Thư Mạt cứng đờ, sắp không cười nổi nữa...
Nếu hai bác chưa về, vậy em đâu cần phải về nhà gấp, phải không?
Bạch Thần Á nắm tay cô, kéo cô đến trước mặt mình, dịu dàng xoa đầu cô, nhấn mạnh từng chữ.
Cô sợ cô mà đi chậm, Bạch Thần Á sẽ biến mất tiêu, rồi lại để mẹ mình cho cô chăm sóc.
Mạt Mạt, là ba mẹ em đã về, nên em vội vã về gặp sao?
Thấy cô chuẩn bị rời đi, Bạch Thần Á bèn hỏi.
Thấy cô vẫn sửng sốt, anh lại tr5anh thủ hôn lên môi cô một cái.
Lúc này, Nghiêm Thư Mạt mới lấy lại tinh thần từ trong nỗi khiếp sợ.
À...
bác ơi, đừng nghe Bạch Thần Á nói bậy, ba mẹ cháu vẫn chưa về đâu ạ, thật đấy, bọn họ chưa về đâu.
Vừa v8ào quán cà phê, anh đã thu hút ánh nhìn của mọi người.
Nhất là những cô gái độc thân...
Giọng nói hấp dẫn nhẹ nhàng cất lên như nói bâng quơ.
Nhưng lại thành công làm cho Nghiêm Thư Mạt đứng khựng tại chỗ, mở to mắt nhìn chàng trai trước mặt, ánh mắt ra hiệu như hỏi anh muốn làm gì.
Anh đã làm xong hết việc rồi à? Vậy tôi giao bác cho anh chăm sóc nhé.
Tôi sực nhớ ra là tôi còn có việc gấp, tôi đi trước.
Nghiêm Thư Mạt cầm túi xách lên, định quay người rời đi.
Ngay cả nữ phục vụ ở quầy nước cũng đ3ắm đuối nhìn anh quên cả nói chuyện.
Anh vừa nhìn là có thể thấy được vị trí của Nghiêm Thư Mạt ngay lập tức, bèn đút một tay vào túi9, bước về phía cô.
Thật sao? Ông bà thông gia về rồi hả? Vậy bây giờ chẳng phải mẹ con bác có thể đến chào hỏi rồi sao?
Bà Bạch phản ứng cực nhanh, vừa nghe Bạch Thần Á nói liền kích động nhìn Nghiêm Thư Mạt.
Vẻ chờ mong trên gương mặt dịu dàng của bà khiến người ta không nỡ lòng từ chối.
Hiểu được ý của anh, Nghiêm Thư Mạt vội vàng gật đầu.
Phải, không gấp, không hề gấp chút nào, lát nữa còn có thể ăn cơm chiều với bác gái, ăn xong rồi về!
Mấy chữ cuối cùng, Nghiêm Thư Mạt nghiến răng mà nói.
Bây giờ cô không muốn ăn cơm, mà muốn ăn thịt Bạch Thần Á.
Đồ vô ơn.
Cô đều là vì giúp anh, bây giờ anh không cứu cô thì thôi, còn uy hiếp cô! Anh không sợ anh ép cô quá, cô sẽ thú thật với mẹ anh là bọn họ hoàn toàn không phải người yêu của nhau, mà chỉ giả vờ làm người yêu để dối gạt mọi người thôi sao? Trong lúc Nghiêm Thư Mạt và Bạch Thần Á đang đánh nhau bằng ánh mắt thì điện thoại của bà Bạch đột nhiên reo lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.