Chương 1789: Người tình không bằng trời tính (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 566 chữ
- 2022-02-16 04:07:50
Nếu em muốn bây giờ anh đi nói cho chú Thượng mà em yêu nhất biết là em cướp Dư Tâm Tinh từ chỗ của ông ấy, thì cứ việc mất kiểm8 soát đi.
Bạch Thần Á giữ chặt cái tay đang định rút về của Nghiêm Thư Mạt, hơi nhếch môi, nhìn chằm chằm Dương Thư Trầ3n.
Dương Thư Trần đang định giậm chân, nghe thấy lời đe dọa của Bạch Thần Á thì xìu xuống.
Nhưng chưa kịp chạm vào anh, cậu đã nghe anh nói.
Bên trong không có ai.
...
Dương Thư Trần sững người, ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Bạch Thần Á, có chút không hiểu anh đang nói gì.
Trong nhà không có ai, rất có thể là Dư Tâm Tinh đã đi ra ngoài.
Sau khi lấy lại tinh thần, cậu mới bước đến, cúi đầu nhìn tay nắm cửa, chỉ thấy bên trên phủ một lớp bụi mỏng.
Hẳn là đã không có ai ở đây một thời gian rồi.
Nhưng hôm đó, rõ ràng là cậu đưa Dư Tâm Tinh tới tận nơi rồi mới đi cơ mà.
Chẳng lẽ sau khi cậu đi, cô ấy hoàn toàn không đi vào?! Dương Thư Trần ra sức nhấn chuông cửa, chuông cửa vang lên hết lần này đến lần khác nhưng cũng không có ai ra mở.
Chìa khóa dự phòng đâu? Chẳng lẽ em không giữ cho mình một chiếc?
Bạch Thần Á nhắc nhở.
Có.
Dương Thư Trần gật đầu.
Cô ấy ở một mình, không có ai chăm sóc, cần thứ gì cũng phải tự đi mua.
Lý do lúc trước Dương Thư Trần chọn nơi này cho cô ấy là vì dưới tầng có một siêu thị.
Dư Tâm Tinh có thể mua những đồ sinh hoạt cần thiết mà không cần phải rời khỏi chung cư.
Âm thầm ghim trong lò9ng, rồi mới quay người đi vào thang máy.
Tinh!
Thang máy tới.
Dương Thư Trần đi ra trước, dẫn bọn họ tới trước6 của một căn hộ bình thường.
Chính là chỗ này, em phải tốn rất nhiều công sức mới có thể sắp xếp cô ấy ở đây.
K5hu chung cư này rất yên tĩnh, quan trọng là vắng vẻ và không liên quan gì đến em trên danh nghĩa.
Dù chú
Em chỉ có thể đưa hai người đến đây, không thể để hai người vào.
Nếu không, để cô ấy biết vị trí của mình bị lộ, e rằng sẽ không yên tâm ở lại đây dưỡng thai.
...
Bạch Thần Á không nói gì, chỉ đi thẳng đến trước cửa nhà.
Anh định làm gì? Em đã nói là hai người không tiện đi vào...
Vừa thấy hành động của Bạch Thần Á, Dương Thư Trần lập tức chạy đến ngăn cản.
Ý của anh là, cô ấy hoàn toàn không sống ở đây.
Hiểu được ánh mắt thắc mắc của Dương Thư Trần, Bạch Thần Á bình thản nói.
Anh nói bậy bạ gì thế? Một người phụ nữ có thai như cô ấy, không ở đây, chẳng lẽ lại đi lang thang?
Dứt lời, Dương Thư Trần liền quay đầu nhìn về cửa phòng.
Một giây sau, cậu cứng đơ người.
Sau lần nhấn chuông thứ ba, cậu bèn lấy chìa khóa ra mở cửa.
Hơi lạnh phả ra, dù không đi vào trong cũng có thể đoán được trong nhà hoàn toàn không có người...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.