Chương 1790: Người tình không bằng trời tính (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 616 chữ
- 2022-02-16 04:07:50
Dương Thư Trần nhận lấy, mạnh tay mở bì thư, rút giấy viết thư từ bên trong ra, đọc nhanh qua.
Dư Tâm Tinh không nói thêm gì8, chỉ giải thích ngắn gọn lý do cô ấy không ở đây.
Dương Thư Trần có thể giúp cô rời đi, cô đã cảm kích lắm rồi.
Nế3u còn cho cậu biết nơi cô sẽ đi, sẽ chỉ làm cậu rơi vào thế khó xử.
Chú Thượng...
Cháu còn xem chú là chú của cháu ư?!
Thượng Lăng Tư siết chặt tay, nghiến răng nghiến lợi.
Tam Nhi không cố ý đâu, thằng bé chỉ muốn bảo vệ em nó.
Nó nói, nếu chú biết cô Dư mang thai, nhất định sẽ buộc cô ấy bỏ đứa bé...
Nếu là người khác, ông thật sự muốn bóp chết người đó!
Chú xinh đẹp, Tam Nhi biết lỗi rồi, xin chú giơ cao đánh khẽ!
Nghiêm Thư Mạt lấy lại tinh thần, bỗng nhiên chạy đến, nắm chặt lấy cánh tay của Thượng Lăng Tư, lo lắng cầu xin cho Dương Thư Trần.
Mạt Mạt, chú thương cháu như thế, cháu cũng giúp nó nói dối chú sao?
Thượng Lăng Tư nhìn chị em họ bằng ánh mắt thất vọng, đôi con ngươi co lại.
Không phải đâu, cháu không...
Chú xinh đẹp, chú hãy nghe cháu giải thích.
Trong chớp mắt, thân hình cao lớn của Thượng Lăng Tư đã tới gần cậu, nắm lấy cổ áo cậu, ấn cậu vào tường.
Dương Thư Trần đang định đánh trả, nhìn thấy người trước mắt là Thượng Lăng Tư thì bỏ cái tay đang giơ lên xuống.
Điều duy nhất mà cô ấy có thể làm, chính là ngoan ngoãn trốn biệt ở một nơi và ru rú ở đó, chờ một thời gian sau, Thượng Lăng Tư không tìm thấy cô, sẽ nghĩ là cô đã đi khỏi thành phố và phái người ra ngoài tìm, cô nhân cơ hội đó rời đi, đó mới là việc làm sáng suốt nhất.
Chắc là cô ấy lo, lỡ Thượng Lăng Tư phát hiện em giúp cô ấy trốn thoát sẽ ép em nói ra nơi ở của cô ấy.
Thay vì làm em khó xử, chẳng thà bây giờ cô ấy rời đi, để em thoát khỏi vấn đề này.
Bạch Thần Á cầm lấy lá thư trên tay Dương Thư Trần, xem sơ qua rồi nhẹ nhàng thở dài.
Mặc dù anh chưa từng gặp Dư Tâm Tinh, nhưng anh có thể cảm nhận được, cô ấy hẳn là người rất dịu dàng.
Ngài Thượng, chính là chỗ này, mấy người cậu Dương chắc vẫn còn ở bên trong...
Một giọng nói cung kính vang ở ngoài cửa.
Thần kinh của Dương Thư Trần run lên, đang định đóng cửa lại thì cửa đã bị Thượng Lăng Tư đá văng, làm Dương Thư Trần đang đứng cạnh cửa cũng bị lùi lại vài bước bởi sức bật của nó.
Cuối thư, cô cho biết là mình đã dành dụm được rất nhiề9u tiền sau nhiều năm đi làm, dù có nghỉ một năm nhưng số tiền đó cũng đủ để cô sống thoải mái với đứa con trong bụng, bảo Dương Thư6 Trần không cần lo lắng...
Cô ấy thực sự điên rồi! Cô ấy tưởng chỉ dựa vào một mình cô ấy là có thể thoát được thế lực của5 hai nhà Nghiêm - Thượng, rời khỏi thành phố S sao?
Dương Thư Trần tức đến mức suýt vò nát lá
thư.
Ở thành phố S, nểu Nghiêm Thừa Trì và Thượng Lăng Tư liên thủ để tìm người, chưa kịp đi đến nhà ga, cô ấy đã bị tìm thấy rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.