Chương 1860: Nếu mất em (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 640 chữ
- 2022-02-17 04:02:16
Hạ Trường Duyệt dứt lời, trong phòng lập tức trở nên im lặng.
Dư Tâm Tinh dường như không hiểu bà đang nói gì, hồi lâu sau cũng chỉ im lặng8 nhìn bà.
Cô từ từ vươn tay, cầm bản báo cáo lên.
Khi nhìn thấy những gì được viết trong bản báo cáo, sắc mặt của Dư Tâm Tinh đột ngột thay đổi, không dám tin mà ngẩng đầu.
Cô vốn dĩ không có thói quen đi khám sức khỏe, là vì Thượng Lăng Tư muốn đi, nhưng Thượng Lăng Tư lại không thích đến bệnh viện, nên mới bảo cô đi cùng.
Báo cáo kiểm tra sức khỏe của cô từ trước đến giờ đều gửi thẳng đến tay Thượng Lăng Tư.
Tuy tôi không biết báo cáo kiểm tra sức khỏe của cô thể nào, nhưng tôi chắc chắn rằng, năm đó Thượng Lăng Tư bỏ đứa bé kia là vì cơ thể của cô không chịu nổi.
Nếu giữ lại đứa bé ấy, có thể giữ được hay không không biết, những bất cứ lúc nào cô cũng sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Cô muốn phản bác Hạ Trường Duyệt, nhưng cô không biết phải nói thế nào.
Người đàn ông mà cô yêu suốt mười tám năm luôn xem cô như người thay thế, như một vật an ủi...
Tính ra, cô hoàn toàn không có cơ hội xem qua.
Thượng Lăng Tư luôn nói với cô là cô không có bệnh gì cả, và cô tin điều đó.
Bà cầm túi xách, lấy ra một bản báo cáo và đưa cho Dư Tâm Tinh.
Đây là tài liệu mà tôi phải tốn rất nhiều công sức mới tra được.
Trong mắt, ngoài ngơ ngác ra còn có vẻ ngạc nhiên.
Gì mà Thượng Lăng Tư bắt cô bỏ con là để bảo vệ cô chứ?
Đáp án cô muốn đều ở đây.
...
Thấy bản báo cáo để trước mặt mình, Dư Tâm Tinh chỉ nhìn chòng chọc chứ không cầm lên, trong lòng có cảm giác sợ hãi không thể diễn tả bằng lời.
Nhưng lòng tò mò mạnh mẽ lại điều khiển cô.
Dung mạo của cô không giống tôi, tính cách cũng không giống tôi.
Nếu Thượng Lăng Tư thật sự cần một người thay thế thì người đó sẽ không là cô.
Như biết được cô đang nghĩ gì, Hạ Trường Duyệt lạnh lùng nói.
Hằng năm tôi đều kiểm tra sức khỏe với Thượng Lăng Tư, nếu cơ thể tôi có bệnh, tại sao từ trước đến giờ chưa từng có ai nói với tôi?
Nói xong, Dư Tâm Tinh như nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.
Cô nhớ rồi.
N6hiều năm qua, anh ấy vẫn không quên được chị, thậm chí, chúng tôi quen biết nhau cũng là trong hôn lễ của chị...
Chỉ vì sự quen biết của hai ngư5ời có liên quan đến tôi, nên cô chắc chắn rằng anh ấy sẽ không yêu cô, mà làm tất cả chỉ vì tôi sao?
Hạ Trường Duyệt đột nhiên ngắt lời Dư Tâm Tinh, trầm giọng.
Dư Tâm Tinh, người không buông bỏ được tôi không phải Thượng Lăng Tư, mà là cô!
...
Dư Tâm Tinh cứng đơ người, siết chặt cốc nước trên tay.
Những gì viết trong này...
đều là thật?
Giọng Dư Tâm Tinh nghẹn lại, những lời đứt quãng như được nặn ra từ trong cổ họng!
Không! Không thể nào...
Không3 phải là vì Thượng Lăng Tư không muốn những người phụ nữ khác ngoài Hạ Trường Duyệt sinh con cho mình, nên mới nhẫn tâm bỏ con của họ sao? Rốt cuộ9c chuyện này là thế nào? Dư Tâm Tinh nhìn Hạ Trường Duyệt, đầu óc rối bời.
Chị không biết đâu, người mà anh ấy yêu luôn là chị.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.