Chương 1922: Tính sổi (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 578 chữ
- 2022-02-17 04:07:36
La Cát Hân, nếu bây giờ cô thả tôi ra, tôi có thể không tính toán chuyện hôm nay.
Nhưng nếu cô vẫn tiếp tục u mê8 không chịu tỉnh ngộ, người hối hận nhất định sẽ là cô.
Nghiêm Thư Mạt nắm lấy gấu váy của mình.
Anh nhớ, lúc ấy cũng có một chiếc xe minibus thể này ngừng ở trước mặt anh, muốn bắt cô bé kia, và cuối cùng, anh cũng bị bắt đi...
Đó không phải là mơ.
Nếu anh thấy cô sớm hơn thì anh đã không để cô bỏ chạy một mình.
Đối phương dường như nhận thấy có người đang theo dõi chúng bèn tăng tốc và liên tục rẽ ngoặt, muốn cắt đuôi anh...
Nếu La Cát Hân có lòng độc ác, rất có thể sẽ muốn trừ khử cô, cứ thế, lại không có ai biết...
Bạch Thần Á đã biết tôi bị bắt cóc, bây giờ anh ấy đang bám theo phía sau.
La Cát Hân nảy3 ý định muốn
khử
cô là vì cô ta cảm thấy thân phận của cô hèn mọn, dù biến mất cũng sẽ không có ai quan tâm.
N9hưng bây giờ, cô ta đã biết cô là cô Cả nhà họ Nghiêm, cô cũng chưa chắc đã an toàn.
Sắc mặt của Bạch Thần Á càng lúc càng tái nhợt, toàn thân toát ra hơi thở tàn bạo.
Trong đầu hiện lên từng hình ảnh quen thuộc...
Bạch Thần Á lái xe, đuổi sát chiếc xe van trước mặt.
Không ngờ rằng, anh vừa trông thấy cô, cô đã bị bắt cóc ngay trước mặt anh! Bạch Thần Á ảo não đấm vào vô-lăng.
Anh đã không phát giác cô tới sớm hơn.
Đắc tội với một mình nhà họ6 Bạch đã khiến nhà họ La liên tục gặp khó khăn.
Nếu lại đắc tội với nhà họ Nghiêm, nhà họ La thật sự sẽ hết đườn5g sống.
Nếu tôi xảy ra chuyện gì, cô nghĩ cô thoát được tội không?
Thấy La Cát Hân nãy giờ không nói gì, Nghiêm Thư Mạt lại chợt nói.
Sao cô lại là cô Cả nhà họ Nghiêm...
Cậu đói sao?
Một cô bé như được tạc bằng ngọc đột nhiên từ nhà trẻ chạy ra, đưa cho anh mười tệ.
Này, cậu có thể cầm cái này đi mua đồ ăn.
Tôi không phải ăn mày.
Anh vừa nói xong, đang định đứng dậy rời đi thì thấy hai người áo đen chạy về phía cô.
Trong mắt lóe lên vẻ điên cuồng không muốn tin.
Thấy thế, trong lòng Nghiêm Thư Mạt hơi hồi hộp!
Cố định làm gì...
Anh lo lắng đuổi theo Nghiêm Thư Mạt, hoàn toàn không nhớ phải cầm theo điện thoại.
Nhìn dáng vẻ tổn thương bỏ chạy của cô, anh chỉ muốn đuổi kịp cô và giải thích rõ ràng với cô.
Nhất định là cô lừa tôi...
La Cát Hân cứ cúi đầu, lẩm bẩm một mình như rơi vào ma chướng.
Một giây sau, cô ta chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Nghiêm Thư Mạt.
Trên gương mặt điển trai hiện lên vẻ tái nhợt khác thường, hai tay nắm lấy tay lái như muốn bóp nát tay lái, mu bàn tay nổi gân xanh.
Anh cắn chặt răng, luôn nhìn chằm chằm vào chiếc xe phía trước, không dám phân tâm giây nào...
Mà là một trải nghiệm vô cùng chân thực.
Họ bị nhốt trong một căn phòng đổ nát và tối om.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.