Chương 1923: Tính sổ! (2)


Lúc ấy Bạch Thần Á nghĩ bụng, mình thật tồi tệ, ấy thế mà lại ức hiếp một cô bé.

Thế nên về sau, khi anh nhìn thấy rõ r8àng là cô đang sợ hãi, khuôn mặt nhỏ tái nhợt, nhưng lại kìm nén không khóc, đột nhiên Bạch Thần Á mềm lòng, bảo cô dựa vào mì3nh, nói với cô rằng, bọn họ nhất định có thể ra ngoài.

Bạch Thần Á vốn tưởng đối phương sẽ sợ hãi òa khóc, nhưng phản 9ứng của cô lại ngoài dự liệu của anh.

Nghiêm Thư Mạt, Mạt trong hoa nhài ấy.
Tiểu Duyệt Duyệt nói, công chúa nhỏ là bông hoa nhài xinh đẹp nhất!
Cô bé cười tít mắt giải thích trước vẻ ngạc nhiên của anh.
Đôi mắt to đen láy, cười lên cong cong, dễ thương lạ thường.
Những ký ức thời thơ ấu không trôi theo thời gian như được phong ấn trong chiếc hộp Pandora, từng chút một hiện lại trong tâm trí anh.

Tôi tên là Nghiêm Thư Mạt, cậu tên là gì?


Gì cơ?

Bọn họ chạy rất lâu cũng không chạy ra khỏi cái nhà máy đó.
Lúc đó anh chỉ là một đứa bé, thể lực có hạn, về sau, anh dần dần không cũng nổi cô bé ấy nữa.

Tôi không đi được rồi, hay là cậu đi trước đi...
Cô bé trượt xuống khỏi lưng anh, không khóc, không làm khó, bảo anh đi trước.
Lúc ấy, Bạch Thần Á không biết Tiểu Duyệt Duyệt mà cô bé nói là ai, chỉ cảm thấy người đó nói rất đúng, cô bé thật sự rất xinh đẹp.
Là cô bé xinh nhất mà anh từng thấy từ nhỏ đến giờ.
Bạch Thần Á nhân lúc kẻ canh gác không chú ý, dùng thủ đoạn nhỏ, dẫn cô bé kia chạy ra ngoài.
Nhưng ngay sau đó, họ bị phát hiện, bọn bắt cóc không ngừng đuổi theo họ.
Anh không biết cô có bệnh, không thể chạy quá nhanh.
Khi anh phát hiện, gương mặt nhỏ xinh của cô đã trắng bệch, như thể máu trong người đều bị rút cạn.
Cô bé bình tĩnh nói cho Bạch Thần Á biết, ba và anh trai của cô bé rất lợi hại, 6nhất định sẽ tìm được cô bé để cứu...
Ký ức như cơn thủy triều, không ngừng tràn vào đầu anh.
Từ trước đến giờ5, anh không biết là anh có thể nhớ nhiều chuyện hồi bé như vậy.
Cô bé gắng sức níu lấy áo ở trước ngực Bạch Thần Á, nói với anh:
Tôi khó chịu
.
Bạch Thần Á cau mày, anh dường như vẫn còn nhớ, khi nghe cô bé nói câu đó, trái tim anh cũng thắt chặt theo...
Thế là anh ngồi xổm xuống trước mặt cô bé không hề do dự, bảo cô bé nằm lên lưng mình, và cõng cô bé chạy trốn.
Trong lòng anh biết rất rõ, dẫn theo cô bé, họ nhất định sẽ không chạy thoát, lý trí bảo anh vứt bỏ cô bé, dù sao chuyện này vốn cũng không liên quan đến anh...

Nhưng nhìn gương mặt tái nhợt của cô bé đó, anh vẫn liều mình cõng cô bé lên lưng lần nữa.


Tôi sẽ không bỏ rơi cậu.
Bạch Thần Á trịnh trọng hứa hẹn.

Đó là lần đầu tiên, cũng là lần duy nhất từ nhỏ đến lớn, anh nói vậy.

Nó giống như một lời thề mà anh luôn khắc ghi trong lòng.

Thậm chí, anh đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, nếu như bị bắt lại, rất có thể bọn họ sẽ cùng chết.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.