Chương 1924: Tính sổ! (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 559 chữ
- 2022-02-17 04:07:36
Trước mắt anh không ngừng có hình ảnh hiện lên, anh hoàn toàn không thấy rõ con đường phía trước...
Trong vụ bắt cóc8 đó, cuối cùng họ đã được cứu.
Anh đi theo cô về nhà họ Nghiêm.
Để có thể mau chóng về nhà, anh đã lấy tiền lẻ trong con heo đất của cô để làm lộ phí.
Anh nghĩ thầm, chờ khi nào về tới nhà họ Bạch, anh sẽ trả lại cho cô.
Anh còn lấy cả bánh ngọt vị dâu của cô.
Ngày anh đi, anh luôn ở bên cạnh cô, cố gắng ở bên cô thêm lát nữa.
Anh rất muốn hỏi cô, nếu anh biến mất, cô có nhớ anh không? Có luyến tiếc anh không? Nhưng anh đã không hỏi, mà chỉ ngồi bên giường cô, lẳng lặng nhìn cô ngủ say...
Tôi tên là Bạch Thần Á, hãy nhớ tên của tôi.
Tôi sẽ trở lại tìm cậu, hãy chờ tôi...
Và thế rồi anh rời khỏi nhà họ Nghiêm.
Song, trước ánh mắt sạch sẽ của cô, anh lại ma xui quỷ khiến nằm lên giường của cô.
Nhìn gương mặt ngủ say của cô, lúc ấy anh đã nghĩ thế này cũng tốt, dù sao cô cũng ngốc nghếch, ngoài anh ra chắc cũng không có ai thích cô, anh sẽ chịu trách nhiệm với cô.
Cuối cùng thì anh cũng rời khỏi nhà họ Nghiêm.
Anh lưu luyến sự ỷ lại của cô, nên không lập tức rời khỏi nhà họ Nghiêm, mà theo chân cố, đi vào phòng của cô.
Nhìn cô ngồi ở trên giường, vén chăn ngoắc anh,
Lại đây, ngủ chung với tôi này!
Nhất định là cô không biết, lúc đó anh đã đứng ở cửa trợn tròn mắt.
Cô nói, cô sẽ bảo ba mẹ cô nhận nuôi anh, n3hư thế thì họ sẽ có thể luôn ở bên nhau.
Nhưng cô lại không biết, anh không phải là người bình thường.
Anh 9là cậu Cả nhà họ Bạch, người thừa kế duy nhất của nhà họ Bạch.
Dù anh còn nhỏ, nhưng anh cũng biết là trai gái không thể ngủ chung...
Mẹ anh đã nói với anh, không được tùy tiện ôm con gái, cũng không được tùy tiện ngủ với con gái.
Những chuyện này, đều phải chờ sau khi lớn lên mới được làm Nếu ngủ chung, thì phải chịu trách nhiệm với người ta.
Sớm muộn gì anh cũng sẽ phải rời khỏi đây.
S6au khi đi, anh sẽ không gặp lại cô nữa...
Nhớ lại tình cảnh lúc ấy, Bạch Thần Á chỉ cảm thấy trái tim như bị ai đó 5bóp mạnh, hơi thở cũng trở nên tắc nghẽn.
Không phải anh đói bụng, mà chỉ là rất muốn biết, hương vị cô thích ra sao, khi nào về đến nhà họ Bạch, anh sẽ bảo đầu bếp làm thật nhiều cho cô...
Anh còn nghĩ rất nhiều...
Như có nỗi bận tâm ở phương xa, trước khi đi, tâm trí anh chỉ toàn là cổ.
Anh muốn mau chóng trở về nhà họ Bạch, sau đó lại đến tìm cô.
Thậm chí, anh còn nghĩ đến việc bảo mẹ anh đưa anh đến sống ở một nơi thật gần nhà họ Nghiêm, để anh có thể lớn lên cùng cô...
Nhưng cuối cùng, những suy nghĩ của anh đều không thực hiện được.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.