Chương 1939: Chuyện xấu hổ! (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 561 chữ
- 2022-02-17 04:07:36
Sao ông có cảm giác, hình như tình thế không mấy khả quan với ông nhỉ? Nó cứ là lạ ở đâu đó...
Chẳng lẽ, thằng ranh con họ Bạch này thật s8ự là cậu bé năm đó? Đúng là gặp ma mà...
Anh nhất định phải chứng minh mình là cậu bé năm đó, như thế mới có thể khiến Nghiêm Thừa Trì không tìm được lý do từ chối cuộc hôn nhân của anh và Nghiêm Thư Mạt.
Dù có bị Nghiêm Thừa Trì đánh một trận, anh cũng chịu.
Sao lại nhắc đến Hạ Trường Duyệt? Chẳng phải người nói láo luôn muốn nhắc đến càn9g ít người càng tốt sao? Để tránh khoác lác quá mức, dễ bị vạch trần ấy.
Sao Bạch Thần Á lại khác biệt, dáng vẻ trông như không sợ chết t6hế kia.
Hồi nhỏ, chúng cháu đã từng ngủ chung với nhau..
Ẩm...
Hay là cậu ta nghĩ, bây giờ Hạ Trường Duyệt không có ở đây,nên cậu ta không cần sợ sẽ bị vạch trần.
Năm đó, khi ở biệt t5hự nhà họ Nghiêm, cháu đã luôn ngủ chung với Mạt Mạt.
Trong biệt thự nhà họ Nghiêm, ngoài bác ấy và cậu bé năm đó ra, không có ai biết chuyện này.
Nếu bác không tin lời cháu thì có thể đi hỏi bác gái.
Bạch Thần Á đón lấy ánh mắt như muốn giết người của Nghiêm Thừa Trì, nói không sót một chữ.
Nhưng có một chuyện, chỉ có một mình bác gái biết.
Bạch Thần Á khoan thai lên tiếng.
3Ý của cậu là sao?
Nghiêm Thừa Trì sững người, cau mày.
Nhỏ cỡ nào? Khi đó Mạt Mạt mới ba tuổi, chưa tới bốn tuổi.
Công chúa nhỏ của ông thế mà lại bị người ta lợi dụng sớm như vậy, vậy mà ông lại chẳng hề hay biết? Dù chỉ ngủ chung với một cậu bé cũng không được!
Năm đó, bác gái biết chuyện này nhưng lại ngầm đồng ý.
Được, được lắm...
Nghiêm Thừa Trì tức đến sắc mặt thoắt xanh thoắt tím.
Bạch Thần Á năm lần bảy lượt nhắc đến Hạ Trường Duyệt, ông đánh ai cũng không nỡ đánh Hạ Trường Duyệt, chỉ có thể tự bực dọc một mình.
Cậu, nói, cái, gì?!
Ông nghiến răng nghiến lợi, gắn từng chữ.
Khi còn nhỏ đã ngủ chung với nhau.
Vừa nghĩ tới công chúa nhỏ của mình thể mà đã sớm bị thằng ranh họ Bạch lừa gạt, ông thật sự là giận không biết trút vào đâu! Thảo nào lần đầu gặp Bạch Thần Á, ông đã cảm thấy khó chịu trong lòng.
Hóa ra là vì lý do năm đó ông đã không ưa anh...
Lời của Bạch Thần Á như một tia sét, lập tức nổ vang trong phòng khách rộng lớn.
So với vẻ bất ngờ của ông bà Bạch, sắc mặt của Nghiêm Thừa Trì nháy mắt tối sầm xuống.
Mới nhỏ như thế mà đã thích dính lấy công chúa nhỏ của ông, năm đó ông nên sớm nhận ra anh không có ý tốt, đánh gãy chân anh luôn mới đúng!
Nếu cậu là cậu bé năm đó, vậy tại sao nhiều năm qua cậu không đến tìm Mạt Mạt? Tôi nhớ khi đó, cậu đã trộm tiền và bánh của Mạt Mạt rời khỏi nhà họ Nghiêm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.