Chương 1941: Điều xấu hổ! (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 693 chữ
- 2022-02-17 04:07:36
Dù cậu là cậu bé năm đó thì đồ cậu nợ Mạt Mạt cũng không nên cố ý không trả.
Là chính miệng cậu nói cậu thà cưới mộ8t cô gái không có gì cũng không cần cô Cả nhà họ Nghiêm.
Nếu hôm nay tôi thật sự đồng ý cuộc hôn nhân này, chẳng ph3ải sẽ khiến người ta chê cười con gái của Nghiêm Thừa Trì tôi không gả được, phải ép gả cho nhà họ Bạch của các người sao?
9 Nghiêm Thừa Trì nói, giọng âm trầm.
Lúc trước, khi nghe được tin này, ông đã tức đến nỗi suýt còn muốn tới tận nhà6 họ Bạch để giết người.
Bây giờ, nhà họ Bạch chỉ đến nhận lỗi và nói vài lời không liên quan đến việc chính đã muốn5 cuỗm công chúa nhỏ của ông đi làm gì có chuyện ngon ăn như thế? Không có cửa đâu! Công chúa nhỏ của ông, gả cho ai cũng không gả cho nhà họ Bạch!
Tôi nhớ là lúc ấy anh Nghiệm đã từng nói, chỉ cần cậu Cả nhà họ Bạch đích thân tới nhà cầu hôn, anh sẽ đồng ý cuộc hôn nhân này.
Chẳng lẽ, anh đường đường là gia chủ của nhà họ Nghiêm, mà lời nói ra lại không đáng tin sao?
Ông Bạch nãy giờ im lặng chợt lên tiếng, chỉ một câu đã lập tức giành lấy quyền chủ động cho nhà họ Bạch.
Nếu đổi lại là con gái của ông ấy bị người ta ức hiếp như thế, Bạch Đình Đông tự nhận là mình không thể bình tĩnh hơn Nghiêm Thừa Trì, thủ đoạn đối phó với nhà họ Bạch có thể sẽ càng lôi đình hơn.
Chẳng qua, lúc này họ là mèo mù gặp cá rán, vừa khéo Nghiêm Thừa Trì cho họ cơ hội tới nhà cầu hôn.
Hơn nữa, không chỉ cậu cả nhà họ Bạch đích thân tới, mà ngay cả gia chủ của nhà họ Bạch và phu nhân cũng tới.
Họ làm vậy là đã quá nể mặt nhà họ Nghiêm rồi.
Dù Nghiêm Thừa Trì không vì mối quan hệ và chiến lược hợp tác của hai nhà thì cũng nên nghĩ đến hạnh phúc cả đời của con gái mình.
...
Nghiêm Thừa Trì không ngờ, Bạch Đình Đông lại lấy lời nói lúc trước của ông để phản bác ông.
Nhưng bảo ông cứ thể đồng ý với nhà họ Bạch, gả công chúa nhỏ của mình đi, trong lòng ông sao lại thấy khó chịu nhỉ? Giống như rau xanh mình vun trồng từ nhỏ bị người ta nhổ mất, lại còn là trong tình huống ông chẳng hay biết gì...
Bực bội quá! Bực bội quá đi mất! Bực không thở nổi, không đánh Bạch Thần Á một trận, bệnh này sẽ không khỏi được.
Nghiêm Thừa Trì không thể phản đối cuộc hôn nhân, nhưng tôi có thể.
Một giọng nói lạnh lùng bỗng vọng vào từ bên ngoài phòng khách.
Lúc đó tôi tưởng...
Nghiêm Thừa Trì suýt thốt ra câu gì đó, nhưng lập tức lấy lại tinh thần, im bặt.
Tưởng cái gì? Anh cho là Thần Á sẽ nhất định không đồng ý, nên anh cố ý đưa ra điều kiện này, là để làm khó nhà họ Bạch, muốn xem nhà họ Bạch đấu đá nội bộ?
Mắt ông Bạch lóe lên, bổ sung thay cho Nghiêm Thừa Trì.
Bọn họ là cùng một loại người.
Đúng là ông đã nói, chỉ cần cậu Cả nhà họ Bạch đích thân tới nhà ông cầu hôn, ông sẽ đồng ý cuộc hôn nhân này.
Bây giờ, người của nhà họ Bạch đều đã tới, nếu ông đột nhiên đổi ý, nhà họ Nghiêm sẽ không chiếm được chút lợi thế nào...
Không thể làm khó dễ nhà họ Bạch đã đành, mà ngay cả phong thái cơ bản của mình cũng phải vứt đi.
Những người trong phòng khách đồng loạt ngẩng đầu, liền nhìn thấy Thượng Lăng Tư rảo bước từ bên ngoài đi vào.
Ông mặc bộ vest màu đỏ, kiêu ngạo và gian tà.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.