Chương 1965: Dịch tiểu linh trở về (11)


Trong đám đông, nhìn thoáng qua sẽ hoàn toàn không thấy có người mà anh muốn tìm hay không.

Tuy nhiên, với Dịch Tiểu Linh thì khác, nếu8 cô thật sự tới thì với trí thông minh của mình, cô nhất định sẽ đoán được vị trí của anh.

Tại sao cô không tới tìm anh?
Cả người cô toát ra cảm giác phóng khoáng tự do, đi về phía trang viên nhà họ Nghiêm ở trước mặt.
Cô tránh cổng chính phải cần thư mời, đi thẳng đến cửa phụ ít người bên hông.
Đầu tiên, cô len lén ló đầu nhìn vào bên trong thấy có vệ sĩ canh gác gần đó, cô không sốt ruột mà khoanh tay đứng ở ngoài cửa đếm số.
Tiếng báo lỗi lập tức vang lên.
May mà bây giờ trong biệt thự không có ai, nếu không, cô bị bắt là cái chắc.
Không phải ngày sinh của anh, không lẽ là ngày sinh của cô? Khóe miệng cô hơi cong lên, lại đổi một dãy số khác.
Đợi khoảng chừng mười phút, vệ sĩ trước mặt cô bắt đầu di chuyển, đi đến nơi khác.
Chính là lúc này! Mắt cô gái sáng lên, đeo ba lô trên lưng, đi về phía cửa sau, mở cánh cửa nhỏ bằng chiếc chìa khóa mà cô đã lấy được từ Dương Thư Trần trước đó mở cánh cửa nhỏ đó ra, lặng lẽ lẻn vào, lén lút chạy vào khu biệt thự chính trong thời gian vệ sĩ thay ca.
Chỉ trong nháy mắt, cô đã tránh được tất cả mọi người, lẻn vào phòng khách trống không của biệt thự nhà họ Nghiêm! Cô không quan sát xung quanh mà lên lầu một cách quen thuộc, đi đến trước cửa của phòng ngủ đầu tiên.
Bên ngoài trang viên.
Một chiếc6 taxi ngừng ở ven đường.

Cô ơi, xe riêng ở trước mặt quá nhiều, không có chỗ đỗ xe, tôi chỉ có thể dừng ở đây.
Tài xế taxi quay đầu 5lại, nhìn cô gái trẻ tuổi trên xe và nói.
Là kh3ông tới thật, hay là đã xảy ra chuyện gì? Chỉ trong nháy mắt, Nghiêm Thư Hãn đã nghĩ đến những khả năng có thể xảy ra.
Đôi mắt đen sắc9 bén của anh lướt qua đám đông, nhìn về phía mấy cái cổng ra vào của trang viên...

Căn phòng này là phòng của Nghiêm Thư Hãn.
Cô gái trẻ nhìn chằm chằm vào ổ khóa mật mã trước cửa phòng của anh, khoanh tay, cắn môi.
Suy tư mấy giây, cô bèn nhanh chóng nhập ngày sinh của anh vào.

Vậy cho tôi xuống ở đây cũng được.
Nghe thấy bác tài nói vậy, cô gái hơi ngẩng đầu lên.
Chỉ cần nhìn thoáng qua, khuôn mặt xinh đẹp của cô lập tức thu hút ánh nhìn của mọi người.
Gương mặt như tranh vẽ, xinh đẹp mà xuất trần, làn da căng mịn mọng nước...
Khi cười lên, cô tựa như cô gái Giang Nam bước ra từ trong tranh.
Từng hành động cử chỉ đều toát ra vẻ xuất thần, cực kì giống với Dịch Hải Âm Sau khi xuống xe và đóng cửa xe lại, cô gái lấy kính râm màu đen trong balo ra một cách quen thuộc và đeo lên mặt.
Kính râm màu đen rất hợp với chiếc áo khoác đen trên người cô, cô vén mái tóc dài và buộc đuôi ngựa.

Tít...


Cửa phòng lập tức mở ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.