Chương 1966: Dịch tiểu linh trở về (12)


Dịch Tiểu Linh nhanh chóng đứng dậy khỏi giường, đi đến trước tủ quần áo của Nghiêm Thư Hãn, mở tủ quần áo của anh tra, kiểm tra8 một lượt quần áo bên trong.

Rất tốt, chỉ có quần áo con trai, không có quần áo con gái.

Trên quần áo đều là mù3i hương dễ chịu của anh, không có mùi nước hoa khác lạ nào.
Nhưng sau đó, cô lại thấy một khung ảnh khác.
Ảnh này là ảnh khi cô vừa mới biết đi.
Lúc đó, cô nhất quyết nắm lấy góc áo của Nghiêm Thư Hãn, sống chết đi theo anh.
Tấm ảnh xấu xí đó liền được giữ lại.
Nghiêm Thư Hãn còn rửa ảnh ra và để ở trong phòng mình, nói đây là quà gặp mặt mà anh nên nhận khi đến thăm cô...
Đi thăm người khác, chẳng phải nên tặng quà sao? Tại sao đến chỗ anh lại trở thành nhận quà? Đồ xấu xa, đồ gian trá! Dịch Tiểu Linh bỏ khung ảnh vào ba lô của mình, định mang đi.
Sau đó lại cầm một khung ảnh khác lên.
Đó là khi cô vừa biết ăn cháo, lần đầu tiên cô ăn cháo là anh đút cho.
Đó cũng là lần đầu tiên anh đút cháo cho em bé, vẫn chưa thành thạo, thấy cô quấy khóc đòi ăn, anh nóng lòng muốn cho cô ăn, kết quả run tay, đút luôn thìa cháo vào mũi cô...
Cô nhanh chóng kiểm tra hết lượt căn phòng rộng lớn.
Không có điểm khả nghi nào. 5
Cô đi xa một năm, anh không để ai bước vào phòng của anh sao? Ngay cả cách bài trí và đồ đạc cũng giống hệt như một năm trước.
Lúc ấy anh đã rất cao, cô đứng bên cạnh anh trông như con gấu teddy tí hon vậy, đuổi theo anh nhưng không đuổi kịp, cuối cùng ngã sấp mặt.
Anh không đến đỡ cô thì thôi, còn dùng điện thoại chụp lại dáng vẻ ngã sõng soài của cô.
Dịch Tiểu Linh ngẫm nghĩ một lát rồi cũng nhét cái khung ảnh đó vào trong ba lô.
Cả những tấm ảnh chụp từ thuở ấu thơ của họ để trên chiếc bàn bên cạnh nữa.
Dịch Tiểu Linh đi đến cái bàn đó, đưa tay cầm khung ảnh nhỏ nhất lên.
Trong ảnh là cô lúc vừa mới chào đời.
Đó cũng là lần đầu tiên cô trông thấy Nghiêm Thư Hãn.
Vừa thấy anh, cô đã cười ngọt ngào với anh, cười híp cả mắt, còn bị chụp lại.
Lúc ấy cô còn quá nhỏ, nào đã biết gì.
Đã thế còn bị mẹ cô chụp lại.
Bức ảnh xấu hổ như vậy thế mà anh cũng rửa ra.
Tịch thu!
Nhìn âu phục thuần một màu, cô treo đồ trở lại, rồi mở một 9ngăn tủ khác, nhìn lướt qua đồ mặc nhà ở bên trong.
Hỗ trông thấy có gì lạ là phải kiểm tra một lần.
Xem hết tủ6 đồ, cô lại kiểm tra bàn ghế.
Dịch Tiểu Linh lại kéo ba lô của mình ra, không hề nghĩ ngợi mà bỏ khung hình vào.

Sau đó lại nhìn qua cái bàn của Nghiêm Thư Hãn lần nữa.

Hễ thấy bức ảnh nào xấu là cô đều muốn lấy đi hết.

Làm sao cô có thể trông xấu xí trong mắt anh được?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.