Chương 1972: Từ hôn (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 628 chữ
- 2022-02-17 04:12:57
Hồi lâu sau, anh ta mới nói với vẻ khó xử:
Cậu Nghiêm, ông chủ đã dặn là không được tiết lộ tin tức của cô chủ cho cậu biết, cũng không 8cho cậu bước vào nhà họ Dịch.
Bảo vệ còn chưa nói dứt lời, Nghiêm Thư Hãn đã vượt qua mặt anh ta, đi vào bên trong.
Cậu Nghiêm3!
Bảo vệ hoảng hốt kêu lên, nhưng không dám tiến đến ngăn cản, chỉ có thể vội vàng chạy về phòng trực ban, gọi điện thoại cho Dịch Hải 9Âm.
Ở trong lòng Nghiêm Thư Hãn, cô đã là vợ của anh từ lâu, chứ không hề là một câu bông đùa nhiều năm trước.
Cũng không phải là lời hứa hôn của bậc cha chú, mà đó là tình cảm thanh mai trúc mã mười tám năm.
Mật khẩu của cô vẫn là ngày sinh của anh, trong lòng cô không phải hoàn toàn không có anh.
Tất cả mật khẩu của em đều là ngày sinh của anh, để mỗi ngày khi nhập mật khẩu, em có thể nhớ đến anh một lần!
Giọng nói dễ nghe của cô gái như văng vẳng bên tai anh.
Người bá đạo như anh, ngay khi anh nhận ra rằng anh yêu cô, anh đã giam giữ cổ trong lãnh địa của mình, quyết không cho bất cứ ai chạm vào, cũng không cho cô từ chối...
Cậu Nghiêm, cô chủ của chúng tôi không có ở nhà, trong căn phòng đó không có ai.
Quản gia đi theo Nghiêm Thư Hãn lên lầu, thấy anh đứng ở trước cửa phòng của Dịch Tiểu Linh thì vội lên tiếng.
Rất nhiều lần, Dịch Hải Âm giận đến mức suýt hộc máu, phải cấm cửa cô.
Nhưng vừa được thả tự do, cô lại chạy sang nhà họ Nghiêm ngay.
Bọn họ đã cùng nhau trải qua rất nhiều lần đầu tiên với nhau.
Nghiêm Thư Hãn một mực chờ cô trưởng thành, và chờ đến khoảnh khắc họ kết hôn.
Anh que5n thuộc mọi thứ ở nhà họ Dịch cũng như Dịch Tiểu Linh quen thuộc nhà họ Nghiêm vậy.
Từ nhỏ họ đã ở bên nhau.
Anh nhìn chằm chằm vào ổ khóa mật mã trước mặt, và nhập sinh nhật của mình gần như không suy nghĩ.
Bip...
Khoảnh khắc nghe thấy tiếng mở cửa, sắc mặt khó coi của anh dịu đi đôi chút.
Anh lớn hơn cô bốn tuổi, anh đã nhìn cô lớn lên từ khi cô mới lọt lòng.
Anh lạnh lùng, cô kiêu ngạo, trừ anh ra, cô chẳng thích ai, chỉ thích quấn quýt anh, muốn anh ôm...
Dịch Hải Âm đã dặn hàng nghìn lần là không cho phép Nghiêm Thư Hãn đến tìm cô chủ của họ, cũng không cho phép anh bén mảng đến phòng của cô chủ của họ.
Nếu ông để anh đi vào, có lẽ khi Dịch Hải Âm trở về, chức quản gia này của ông coi như đi tong...
Tránh ra.
Nghiêm Thư Hãn lạnh lùng nói.
Sự lạnh lẽo trong mắt anh khiến người ta không rét mà run.
Nghiêm Thư Hãn đi thẳng vào biệt thự nhà họ Dịch mà không bị cản trở.
Anh nhìn quanh trong phòng khách được trang tr6í tao nhã nhưng không thấy bóng dáng của Dịch Tiểu Linh đâu, ánh mắt lóe lên, anh đi thẳng lên tầng, đi về phòng của cô.
Khi vui, cô sẽ nhào vào lòng anh, ôm anh và gọi anh là chồng.
Gọi nhiều đến mức khiến Dịch Hải Âm thẹn quá hóa giận muốn đánh cô, sau cùng, cô ức quá khóc nhè, sau đó vẫn dính lấy anh...
Dáng vẻ đòi anh khen ngợi của cô cũng hiện rõ mồn một trước mắt anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.