Chương 2086: Cô bé ngọt ngào (29)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 610 chữ
- 2022-02-18 03:37:24
Anh bị người ta nói như vậy, giờ buồn bực không ngủ được luôn.
Nghiêm Thư Hãn đứng dậy, đi tới bên giường và vén chăn nằm xuống.
<8br>
...
Anh không ngủ được, cô có thể làm gì đây? Dịch Tiểu Linh nhìn vẻ mặt có phần mệt mỏi của anh, nghĩ chắc anh rất mệt.
S3ong, trên mạng toàn những lời khó nghe như vậy, anh buồn bực cũng là chuyện bình thường.
Chuyện này do cô mà ra, cô phải chịu t9rách nhiệm với anh.
Em vẫn nên kể truyện cổ tích cho anh nghe thì hơn.
Cô không hỏi ý kiến của Nghiêm Thư Hãn mà kể luôn.
Ngày xửa ngày xưa, có một cô gái rất xinh đẹp.
Một ngày nọ, cô gái đi vào rừng, gặp phải...
Giọng của Dịch Tiểu Linh rất trong trẻo.
Hay là, em sẽ kể cho anh nghe một câu chuyện trước khi đi ngủ, giúp anh thư giãn nhé?
Dịch Tiểu Linh chỉ 6có thể nghĩ ra cách này.
Anh sẽ không mắng cô là ấu trĩ, sau đó ném cô ra ngoài chứ?
Được.
Nghiêm Thư Hãn hé môi, nói ra một 5chữ.
Chỉ một chữ, nhưng lại khiến cho Dịch Tiểu Linh ngây ngẩn cả người.
Cô chỉ buột miệng nói ra mà thôi, anh thật sự muốn để cô kể chuyện trước khi đi ngủ ư? Điều đó không phải chỉ trẻ em mẫu giáo mới cần sao? Anh đã lớn vậy rồi mà...
Em không muốn kể à? Không muốn thì thôi.
Em về đi, để anh thức cả đêm cũng được, chỉ là sáng mai anh còn rất nhiều việc.
Nghiêm Thư Hãn nhìn cô, cơ thể vốn mỏi mệt giờ phút này thật sự chẳng còn buồn ngủ chút nào.
Anh gần như đã quên, lần cuối cùng cô ngồi trên giường anh như thế này và dỗ anh ngủ là khi nào...
Trong phòng, không khí ấm áp bắt đầu lan ra từng chút một.
Các cổ đông đều đang yêu cầu một lời giải thích cho chuyện hôm nay...
Em kể
Dịch Tiểu Linh bỗng ngắt lời anh.
Cô đi đến bên giường anh, đắp chăn cho anh và nhẹ nhàng vỗ nhẹ vào ngực anh hai lần mới quay người lấy ghế ngồi bên giường.
Anh muốn nghe chuyện gì? Truyện cổ tích thì trẻ con quá, hay là em kể cho anh nghe chuyện khác nhé?
Dịch Tiểu Linh chớp đôi mắt to, suy nghĩ cẩn thận và hỏi.
Lúc kể truyện cổ tích, cô dường như xem mình là nhân vật chính trong truyện.
Giọng cô trầm bổng du dương, nghe rất êm tai.
Rõ ràng chỉ là truyện cổ tích của trẻ con, nhưng qua giọng kể của cô, không hiểu sao nó lại khiến người ta mê mẩn.
Kể những chuyện đã xảy ra trong một năm em đi du học đi.
Mắt của Nghiêm Thư Hãn tối xuống, nhàn nhạt hỏi.
...
Dịch Tiểu Linh hơi giật mình, sắc mặt trắng bệch, hồi lâu sau cũng không có phản ứng, cả người như bị
xịt keo
vậy Sau khi lấy lại tinh thần, cô mới nở một nụ cười gượng gạo.
Thì đi học và tan học như bình thường, không có gì để kể.
Không biết qua bao lâu, nước bọt của Dịch Tiểu Linh sắp cạn khô, lúc này cô mới thấy là lạ ở đâu đó.
Anh không nhắm mắt lại thì sao mà ngủ được?
Những truyện mà cô còn nhớ đều đã sắp kể hết rồi mà anh vẫn mở mắt thao láo nhìn cô, nếu cứ tiếp tục thế này, cô phải kể đến sáng mai mất.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.