Chương 2087: Cô bé ngọt ngào (30)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 616 chữ
- 2022-02-18 03:37:24
Kể xong một câu chuyện, cô sẽ dừng lại uống một ngụm nước, tiện thể khẽ gọi anh một tiếng.
Xác định anh vẫn chưa ngủ, cô mới kể8 tiếp.
Nhưng cô kể xong một câu chuyện...
Rất rất lâu trước kia, có một trấn nhỏ vô cùng xinh đẹp, cư dân trên trần...
Dịch Tiểu Linh thực sự đã rất buồn ngủ, cô kể một phút liền không kìm được mà ngáp một cái.
Một câu chuyện kể vấp, chính cô cũng nghe không vô.
Nhưng, khi cô kể xong, Nghiêm Thư Hãn lại không có động tĩnh gì.
Em phải gọi anh là anh Hãn.
Nghiêm Thư Hãn mở mắt, sửa lại không hề suy nghĩ.
Dịch Tiểu Linh:
...
6 Ai quan tâm phải gọi anh là gì chứ? Cô chỉ quan tâm phải làm sao anh mới ngủ mà thôi! Nếu anh vẫn còn chưa ngủ, cô sẽ ngủ mất.
Cô buồn ngủ quá rồi...
Nhưng cô chưa kịp kháng nghị, Nghiêm Thư Hãn lại nhắm mắt và im lặng trở lại.
Cô sững người ngay lập tức, rồi hoảng sợ rời khỏi giường anh.
Gương mặt xinh đẹp của Dịch Tiểu Linh ửng đỏ như con tôm luộc, dùng cả hai tay vỗ mạnh vào mặt mình, buộc mình tỉnh táo lại.
Sao cô có thể nhân lúc anh ngủ mà lợi dụng anh chứ? Quá vô liêm sỉ! Dịch Tiểu Linh ơi là Dịch Tiểu Linh, thận trọng! Bình tĩnh! Có liêm sỉ một chút! Dịch Tiểu Linh đi quanh phòng mấy vòng, sau đó ra ban công hóng gió trong chốc lát mới khiến bản thân tỉnh táo lại.
Sau đó, ma xui quỷ khiến cúi đầu xuống, tiến gần đến đôi môi mỏng của anh...
Ba centimet, hai centimet, một centimet...
Ngay khi cô sắp hôn anh, lý trí đột nhiên quay trở lại trong tâm trí cô.
Anh Hãn?
Dịch Tiểu Linh khẽ khàng hỏi dò, lần này, đáp lại cô chỉ có sự im lặng.
Cuối cùng anh cũng chìm vào giấc ngủ! Sự phấn khích của Dịch Tiểu Linh giống như chạy marathon 10.000 mét thành công, chỉ muốn có thể nhảy cẫng lên và hét to mấy tiếng.
Cô lại bưng cốc nước ở đầu giường lên, uống ừng ực cạn sạch, sau đó thở một hơi thật dài, đứng lên và đắp chăn cho Nghiêm Thư Hãn.
Rồi hai câu chuyện...
Mãi cho đến khi kể xong câu chuyện thứ mười, c3ổ họng của Dịch Tiểu Linh sắp bốc khói tới nơi, uống một hơi hết cốc nước to mới nhẹ nhàng gọi anh bằng âm lượng nhỏ nhất.
Ng9hiêm Thư Hãn...
Anh rất đẹp trai, mày kiếm, mũi cao, đôi môi mỏng gợi cảm cong cong...
Đèn trên đầu giường chiếu vào gò má anh, làm lớp lông tơ nổi rõ, dáng vẻ ngủ say của anh tựa như hoàng tử đang chờ công chúa đến đánh thức bằng một nụ hôn.
Dịch Tiểu Linh dém gọn góc chắn cho anh, khi định lui ra, cô bỗng ngây người nhìn anh.
Xem ra, anh thật sự rất để ý chuyện mình bị cắm sừng, giận đến nỗi không ngủ được.
Cô nên tiếp tục kể chuyện cho anh đến khi anh ngủ mới thôi.
Dịch Tiểu Linh cố vực dậy tinh thần, lại bắt đầu kể một câu chuyện mới.
Cô vừa định ngủ tạm một đêm trên ghế sô pha, ngày mai sẽ đi, nhưng khi đi đến bên giường, cô chợt phát hiện không biết Nghiêm Thư Hãn đã đá chăn ra từ lúc nào.
Trước đây sao cô không phát hiện anh ngủ không yên như thế nhỉ? Dịch Tiểu Linh cau mày, rồi đi tới đắp lại chăn cho anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.