Chương 2088: Đổi thành cô bảo vệ anh (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 659 chữ
- 2022-02-18 03:37:24
Em không thích đồ ăn ở đó, chẳng ngon gì cả...
Dịch Tiểu Linh nói với vẻ tủi thân.
Từ nhỏ cô đã thích đi theo N8ghiêm Thư Hãn, anh không những học rất giỏi, mà nấu ăn cũng rất ngon.
Chỉ cần cô muốn ăn, anh đều sẽ nấu cho cô.3
Khi em phạm lỗi, anh mắng em là đồ ngốc.
Nhưng mỗi lần tỉnh lại từ trong giấc mơ, em đều chỉ có một mình.
Dịch Tiểu Linh hơi nghẹn ngào, cúi thấp đầu xuống, nên không thấy được nước mắt lấp lánh nơi khóe mắt cô.
Khi mới đến nước ngoài, mỗi ngày cô đều ngồi lặng người thật lâu, không ngừng nghĩ xem anh đang làm gì.
Anh ăn cơm chưa? Anh đã ngủ chưa? Anh có nhớ cô không?
Em không thích người dân ở đó, bọn họ không ai tốt với em như anh.
Ngày nào em cũng nghĩ đến anh một trăm lần.
Ngay cả người làm trong nhà họ Nghiệm thấy Dịch Tiểu 5Linh không vui cũng sẽ vội vã chạy đi nói với Nghiêm Thư Hãn.
Từ khi ra đời cho đến khi đi du học, đó là lần đầu tiên cô rời xa anh, một mình đối mặt với thế giới bên ngoài.
Khác biệt văn hóa, ngôn ngữ, ngay cả phong tục tập quán cũng rất khác nhau...
Cô cũng không nhìn thấy chàng trai trên giường bỗng khẽ cử động ngón tay.
Sau này, em quên được Oddy Witley.
Em còn nhớ anh đã từng nói với em là không được để ai đến gần em ngoài anh, nhưng Oddy Witley vừa đi tới đã ôm lấy em, nên em đã đánh anh ấy.
Em rất muốn gặp anh, nhưng anh không bao giờ xuất hiện...
Nói đến đây, giọng của Dịch Tiểu Linh hơi nghẹn ngào.
Rời đi là lựa chọn duy nhất của cô lúc ấy.
Nếu cô tiếp tục ở lại bên cạnh anh, anh nhất định sẽ phát hiện ra điều gì đó.
Lúc ấy cô không dám ở lại, chỉ có thể rời đi.
Nhưng sau khi rời xa anh, cô mới phát hiện, thiếu anh, cả thế giới của cô giống như đều sụp đổ vậy.
Lúc đó, ngày nào em cũng nằm mơ thấy anh, mơ thấy anh ôm em ngủ, đưa em đi học giống như trước đây.
Đến khi em đánh anh ấy ngã xuống đất, em mới nhớ ra đó là lễ nghi chào hỏi của nước họ.
Nghĩ đến những điều đáng xấu hổ mà mình đã làm, giọng của Dịch Tiểu Linh trở nên thoải mái hơn, như kiểu một đứa bé rời xa gia đình một thời gian dài, đang chậm rãi kể lại những chuyện mình đã trải qua.
Cô lần lượt kể hết với Nghiêm Thư Hãn những chuyện vui và những chuyện không vui.
Điều mà Dịch Tiểu Linh không ngờ tới, đó là Nghiêm Thư Hãn vốn dĩ vẫn chưa ngủ.
Khi nghe cô đã đánh Oddy Witley một trận, suýt nữa anh đã không kìm được mà giơ ngón cái với cô.
Đánh hay lắm!
Oddy Witley là một người rất tốt, em đánh anh ấy, nhưng anh ấy lại không giận, còn một mực đuổi theo và giải thích với em, rằng anh ấy không cố ý sàm sỡ em.
Lúc ấy em...
Nhớ đến chuyện gì đó, sắc mặt của Dịch Tiểu Linh bỗng chốc trở nên tái nhợt.
Đàn ông nhà họ Nghiệm đều theo chủ nghĩa chiều vợ.
Nghiêm Thừa Trì có thể xuống bếp nấu cho vợ yêu của 9mình ăn.
Từ nhỏ, Nghiêm Thư Hãn đã nhìn quen cảnh ấy, anh vốn đã chiều chuộng Dịch Tiểu Linh hết mực, cộng thêm 6bọn họ hơn kém nhau bốn tuổi, anh càng thêm cưng chiều cô.
Cô cắn môi, im lặng hồi lâu mới nói tiếp.
Lúc ấy em gặp một vài chuyện, nên tâm trạng không được tốt lắm, cũng không thích người khác đến gần.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.