Chương 2176: Đánh cược! (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 558 chữ
- 2022-02-18 03:48:13
Hơn bất cứ ai, tôi hiểu Vũ Giai nhát gan, hơn nữa rất bảo thủ, lúc ở bên tôi, cô ấy còn chưa hiểu gì, tất cả đều là do tôi dạy...
Mạ8nh Lương Phong nhớ lại chuyện cũ, hốc mắt nổi lên ánh nước, đưa tay muốn lấy rượu, chợt nhớ ly rượu của mình đang nằm trong tay Nghi3êm Thư Hãn, lại lúng túng liếc nhìn anh.
Chắc chắn anh không biết, trước kia tôi cực kỳ khốn nạn, ỷ vào việc mình là con mộ9t trong nhà, còn có chút tiền mọn, học đòi bao gái khoe khoang của cải.
Nhiều lúc tôi nghĩ, Văn Vũ Giai ngốc như vậy, nếu tôi không bảo vệ cô ấy, liệu cô ấy có bị người ta bắt nạt hay không?
Mạnh Lương Phong nhắm mắt, nhớ lại cảnh tượng mình tăng ca suốt đêm, hôm sau về nhà lại không thấy cô ấy đâu.
Mặc kệ tôi lừa cô ấy thế nào cô ấy cũng tin, lúc chúng tôi mới bắt đầu hẹn hò, ngay cả hôn môi cô ấy cũng không biết, sau đó tôi thấy cô ấy dễ lừa, cô ý đưa cô ấy ra ngoài uống rượu, nhân lúc cô ấy uống say mà ăn sạch từ đầu đến chân.
...
Lòng bàn tay Nghiêm Thư Hãn căng chặt, vô thức siết chặt nắm đấm, bắt đầu suy nghĩ xem có cần nghe tên Sở Khanh này nói tiếp hay là nên đánh anh ta một trận cho bõ tức trước.
Khi đó, tôi nhìn ánh mắt đơn thuần của cô ấy, lần đầu tiên cảm thấy mình thật khốn nạn.
Tôi cũng không biết mình chìm đắm từ lúc nào, nhưng quen biết cô ấy càng lâu tôi lại càng yêu cô ấy.
Lúc mới theo đuổi Văn Vũ Giai, tôi cũng không nghiêm6 túc lắm, chẳng qua là cảm thấy cô ấy xinh đẹp tốt tính nên muốn chơi đùa một chút mà thôi.
...
Nghiêm Thư Hãn híp mắt một cái, á5nh mắt trở nên sắc bén.
Cho đến tận bây giờ anh vẫn không hề hay biết, khi đó Văn Vũ Giai gặp phải
Sở Khanh
.
Rồi mới nói tiếp.
Hoàn cảnh gia đình Vũ Giai không tốt, nhưng tính cách cô ấy rất tốt, vô cùng dịu dàng, lại đơn thuần.
Nhưng anh có biết, sau khi tỉnh lại, rõ ràng cô ấy sợ đến mức mặt mày trắng bệch, nhưng lại nói gì với tôi không?
Bàn tay đang cầm chai rượu lặng lẽ siết chặt, lại nốc hai ngụm rượu rồi mới đỏ mắt nói tiếp.
Cô ấy nói, anh yên tâm, là em không cẩn thận uống say, em sẽ không nói cho người khác, anh cũng không cần chịu trách nhiệm.
Anh đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó.
Về sau tôi rất nghiêm túc, bằng không chúng tôi đã chẳng kết hôn.
Mạnh Lương Phong nói mấy câu, nhớ tới những ngày tháng tốt đẹp giữa hai người, lồng ngực như nghẹn lại, không cướp được chén rượu về liền dứt khoát cầm cả chai rượu lên, nốc một ngụm.
Anh ta vẫn luôn cho rằng Văn Vũ Giai ỷ lại mình.
Nhưng cho đến khoảnh khắc đó anh ta mới phát hiện, người không thể rời xa cô ấy, là anh ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.