Chương 2177: Đánh cược! (9)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 577 chữ
- 2022-02-18 03:48:13
Anh chỉ nghĩ tới cảm giác của một mình anh, vậy anh có từng nghĩ tới cảm giác của Văn Vũ Giai không?
Ngón tay thon dài của 8Nghiêm Thư Hãn chuyển động quanh miệng ly, trong mắt lộ ra ánh nhìn sắc lạnh, lạnh lùng nói.
Chính anh cũng nói đấy3, tính cách cô ấy dịu dàng, lại nhát gan đơn thuần, gặp phải chuyện như vậy, cô ấy sợ hãi bất lực đến mức nào?
Lúc9 này, anh không ở bên cô ấy, động viên an ủi cô ấy,ngược lại còn làm mình làm mẩy, như vậy sẽ chỉ làm cô ấy cho rằng anh chỉ6 cô ấy dơ bẩn, không cần cô ấy nữa.
Tôi không hề! Mạnh Lương Phong tôi không phải loại đàn ông hẹp hòi như vậy, tôi thừa n5hận trước đây tôi khốn nạn, nhưng từ khi ở bên Vũ Giai, tôi đã biết cái gì là vai trò và trách nhiệm của một thằng đàn ông!
Mạnh Lương Phong kích động ngắt lời Nghiêm Thư Hãn, đối diện đôi mắt đen láy như có thể hiểu rõ hết thảy của Nghiêm Thư Hãn, một lúc lâu sau mới thừa nhận.
Tôi muốn về nhà...
Mạnh Lương Phong biển sắc, đứng bật dậy khỏi ghế, gấp gáp muốn đi ra ngoài.
Anh ta uống nhiều rượu, thân thể hơi loạng choạng, ngay cả đứng cũng không vững.
Vừa đi được mấy bước đã ngã ra đất.
Người mở cửa là Văn Vũ Giai.
Hai mắt cô ấy đỏ hoe, nhìn là biết vừa khóc xong, mũi cũng đỏ, thấy Mạnh Lương Phong được Nghiêm Thư Hãn đỡ về, ngửi thấy mùi rượu trên người anh ta, toàn thân chợt cứng đờ.
Cô ấy muốn lùi lại theo bản năng...
Tôi không có cách nào xem như chưa có gì xảy ra, thậm chí lúc vừa biết chuyện tôi đã rất suy sụp, cho nên mới chạy ra khỏi nhà, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ tới chuyện ly hôn với Vũ Giai!
Anh ta chỉ quá khiếp sợ, quá bất ngờ, tin rằng bất cứ thằng đàn ông nào vừa biết vợ mình xảy ra chuyện như vậy đều sẽ giống như mình.
Đó là cô gái anh ta yêu, sao anh ta có thể dễ dàng xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Những lời Nghiêm Thư Hãn nói bỗng khiến anh ta ý thức được phản ứng bây giờ của anh ta sẽ làm Văn Vũ Giai hiểu lầm.
Rốt cuộc anh đã uống bao nhiêu rượu?
Nghiêm Thư Hãn đi lên trước, chau mày, lôi anh ta dậy từ mặt đất.
Anh lạnh mắt liếc nhìn một cái, bảo phục vụ tính tiền, rồi đỡ Mạnh Lương Phong đi ra khỏi quán bar.
Nhét anh ta vào ghế sau, đưa người về nhà.
Mạnh Lương phong chưa bao giờ say rượu, cho dù lúc tâm trạng rất tốt cũng chỉ uống hai chén, chưa bao giờ để bản thân uống say mèm như vậy.
Anh ta thường nói, em quá ngốc, anh sợ anh uống say, em sẽ bị người ta bắt nạt, anh phải duy trì tỉnh táo từng giây từng phút để bảo vệ em.
Nhưng bây giờ anh ta lại uống tới mức thành ra như vậy.
Văn Vũ Giai nhìn người trước mắt, giống như chưa từng quen biết, sợ hãi lùi bước, muốn tránh khỏi đụng chạm của anh ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.