Chương 2178: Đánh cược! (10)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 637 chữ
- 2022-02-18 03:48:13
Cốc cốc!
Cửa phòng vang lên.
Tiểu Linh, đang nghĩ gì vậy, bảo quản gia gọi con xuống lầu ăn mà mãi con vẫn không x8uống.
Nhan Linh bưng một chén canh từ bên ngoài đi vào.
Bà vốn cho rằng, chờ thời gian trôi qua, Dịch Tiểu Linh sẽ dần dần buông xuống việc này, nhưng không ngờ đã một năm rồi, cô vẫn không cách nào đối mặt.
Nhan Linh thực sự lo lắng, con gái cưng duy nhất của bà sẽ vì một chuyện không may mà mãi không thể sống một cuộc sống bình thường.
Mẹ biết con để ý, nhưng con thật sự có thể buông bỏ tình cảm nhiều năm của các con sao? Nếu con chính tai nghe được sau khi nghe xong chuyện từng xảy ra với con, thằng bé đã không chút do dự nói rằng chỉ cần con, mẹ tin con cũng sẽ động lòng như mẹ.
Nhan Linh thấy sắc mặt cô càng lúc càng khó coi thì không muốn ép cô thêm nữa.
Bà nhìn thấy Dịch Tiểu Linh ngồi đờ ra trên ghế, liền đau l3òng đi tới bên cạnh cô, đưa tay véo mặt cô.
Để mẹ đoán xem, con đang nghĩ tới Hãn Hãn à?
...
Dịch Tiểu Linh khôn9g nói gì, chỉ cắn môi, rồi cúi đầu, ngầm thừa nhận.
Bà bưng canh lên, đưa tới trước mặt cô.
Mẹ, con thực sự có thể ích kỷ như vậy, để con và anh Hãn cùng đau khổ sao? Con không thể quên được chuyện xảy ra một năm trước...
Dịch Tiểu Linh đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Nhan Linh với vẻ mờ mịt.
Gương mặt đầy đau khổ của cô bạn Văn Vũ Giai hiện lên trước mắt cô, như mang cô về ngày tháng ngay cả bản thân cô cũng chán ghét chính mình.
Tiểu Linh, con đừng nên gấp gáp, con nghe mẹ nói, từ nhỏ Hãn Hãn đã rất thông minh, thằng bé không giống như những người khác, nó biết mình muốn gì, nếu đã thật sự quyết định ở bên con thì tuyệt đối không phải bởi vì thương hại con, con hiểu không?
Nhan Linh đặt hai tay lên vai cô, hạ thấp giọng, nghiêm túc nói.
Bé ngốc, nếu thật sự không buông tay được, sao lại không cho cả6 hai một cơ hội?
Nhan Linh đặt chén canh trong tay xuống, ôm lấy thân thể nhỏ nhắn của con gái.
Nhẹ nhàng vỗ lưng c5ô như đang dỗ trẻ con.
Mẹ đã kể lại chuyện một năm trước cho Hãn Hãn nghe, cũng đã hỏi thằng bé, có thực sự nghĩ kỹ về việc muốn kiên trì ở bên con hay không, con biết thằng bé nói thế nào không?
..
Dịch Tiểu Linh ngẩn ra, thoáng kinh ngạc nhìn Nhan Linh.
Lòng bàn tay cô cũng chặt, vừa nghĩ Nghiêm Thư Hãn đã biết hết tất cả, sắc mặt của cô bỗng tái nhợt.
Nếu hai đứa đều không thể buông tay thì sao không thử xem sao.
Con đã quên dáng vẻ không sợ trời không sợ đất của con trước đây rồi sao? Sao đến lượt mình thì lại nhát thế?
Nhan Linh khích tướng cô.
Con thực sự có thể sao?
Dịch Tiêu Linh như một đứa trẻ lạc đường, hoang mang hỏi.
Cái này phải hỏi bản thân con có bằng lòng cho mình một cơ hội hay không.
Nhan Linh ôm mặt cô, nghiêm túc hỏi ngược lại.
Từ khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn vào một năm trước, Dịch Tiểu Linh như biển thành một con người khác, tính tình vốn vô tư phóng khoáng đột nhiên trở nên rụt rè nhát gan, lo trước sợ sau.
Những thay đổi này, Nhan Linh đều thấy mà đau lòng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.