Chương 2285: Sự thật phơi bày ngay trước mắt (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 610 chữ
- 2022-02-19 03:34:22
Bản thân thì ăn thịt, còn tôi chỉ được húp canh, hai chúng tôi mang tiếng là hợp tác nhưng từ trước đến nay bao món hời toàn ông 8ta chiếm hết.
Nhắc tới anh em tốt của mình, vẻ mặt Vương Tiền tràn đầy vẻ căm phẫn.
Cứ mang chuyện một năm trước ra mà3 làm ví dụ này, chuyện lớn như bắt cóc Cô Cả nhà họ Dịch mà ông ta lại không nói thật với tôi, còn lừa tôi bảo là do đối phương 9không biết điều, đắc tội người khác, dọa cô ấy chút thôi là xong chuyện.
Đến khi bắt được người rồi, bọn họ mới nói cho 6tôi biết mục đích của họ là muốn hủy hoại sự trong trắng của cô Dịch, lại còn uy hiếp tôi là bây giờ mọi người đều đã ngồi chung5 trên một chiếc thuyền, nếu không làm theo mệnh lệnh của họ thì ba người sẽ thống nhất lời khai, đổ hết mọi chuyện lên đầu tôi.
Ý ông là, ông được xem là một người xấu biết dùng tay đúng lúc à?
Trợ lý nói bằng giọng mỉa mai..
Không không, tôi biết tội của tôi không thể tha thứ, nhưng ít nhất tôi sẽ không tự đi tìm chết.
Suốt một năm qua, tôi giống như con chuột nhắt trốn chui trốn lủi, ăn không ngon ngủ không yên.
Thấy anh không hề nổi giận, ông ta mới thầm thở phào một hơi.
Bọn họ nhanh chóng đi tới địa chỉ mà Vương Tiền nói.
Mấy người các cậu theo tôi đi lên xem trước một chút.
Trợ lý vừa ra lệnh cho đám vệ sĩ thì đã thấy Nghiêm Thư Hãn dẫn dầu đi vào khu dân cư cũ kỹ.
Anh nói xem, tôi có loại anh em tốt như này mà tôi sẽ chịu vào tù một mình, nhìn ông ta nhởn nhơ ở bên ngoài sao?
Bây giờ nghĩ lại, Vương Tiền còn cảm thấy mình rất thông minh, lúc đó ông ta không mụ mị đầu óc mà chạm vào Dịch Tiểu Linh.
Nếu không, đợi khi Nghiêm Thư Hãn tìm tới cửa thì ông ta đã biến thành một cái xác từ lâu rồi!
Mỗi lần đi tới cửa đồn cảnh sát tôi đều muốn vào đầu thú, xin được xét xử khoan hồng, nhưng tôi lại lo sợ, lỡ như mấy người kia thực sự cắn tôi một cái, đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tôi thì có lẽ cả đời này tôi cũng không thoát được.
Nghĩ như vậy, tôi lại do dự.
Vương Tiền vừa nói vừa thận trọng quan sát nét mặt Nghiêm Thư Hãn.
Tổng Giám đốc, nơi này có nhiều lối thoát, rất dễ trốn chạy.
Lỡ Vương Tiền nói dối thì trong đó sợ là sẽ nguy hiểm, hay là để tôi dẫn người đi lên xem trước một chút.
Trợ lý vội vã đuổi theo, gấp gáp mở miệng.
Nghiêm Thư Hãn có thân phận tôn quý, mà Dương Thư Trần đã chính thức trở thành con thừa tự nhà họ Dương.
Tập đoàn Nghiêm Thị chỉ còn một người thừa kế, nếu Nghiêm Thư Hãn có gì bất trắc, trợ lý không biết phải ăn nói thế nào,
Trợ lý còn chưa nói hết câu, Nghiêm Thư Hãn đã bước lên cầu thang, kiên định đi thẳng lên lầu.
Toàn bộ khu chung cư đã rất cũ nát, trong lầu không có thang máy mà chỉ có thang bộ, mấy ngọn đèn trên hành lang thì leo lắt tối tăm, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn thấy được con đường trước mắt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.