Chương 2316: Niềm vui bất ngờ (21)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 647 chữ
- 2022-02-19 03:39:36
Ông không yên lòng nên bèn đuổi theo bước chân Nhan Linh.
Ánh đèn trong phòng bệnh rất tối, Dư Tâm Tinh vẫn yên lặng ng8ủ say, lồng ngực không hề phập phồng lên xuống.
Vẻ mặt ông bình tĩnh như thể chỉ cần cứ mãi nhìn cô thì thời gian và không gian đều biến mất, trên đời này chỉ 6còn lại hai người bọn họ, vừa yên tĩnh vừa tốt đẹp.
Nghe tiếng bước chân sau lưng, Thượng Lăng Tư hơi ngước mắt lên nh5ưng không quay đầu lại.
Bà là một người mẹ, bà hiểu tâm trạng của Dư Tâm Tinh hơn bất cứ ai.
Nếu lúc này cô còn khỏe mạnh, nhất định sẽ hy vọng Thượng Lăng Tư đi thăm đứa con của bọn họ và ôm đứa trẻ một cái, chứ không phải giống như bây giờ, Dư Tâm Tinh thành người thực vật, Thượng Lăng Tư tự đóng kín lòng mình, không muốn đối mặt với con của mình.
Nếu không có âm thanh máy móc ở đầu giường thì có lẽ bọn họ đều sẽ tưở3ng rằng cô đã chết.
Một mình Thượng Lăng Tư canh giữ bên giường, thân hình cao lớn ngồi thẳng, tay nắm chặt tay Dư Tâm9 Tinh.
Nhưng anh đừng quên, đó là đứa con Tâm Tinh liều mạng sinh ra, bây giờ cô ấy nằm trên giường bệnh, không thể đích thân chăm sóc, chẳng lẽ anh cũng muốn bỏ mặc? Anh đã bao giờ nghĩ, nếu Tâm Tinh tỉnh lại, anh phải giải thích với cô ấy thế nào? Anh chăm sóc đứa con do cô ấy dùng cả sinh mạng mới sinh ra như thế đấy à?
Nhan Linh đi tới trước mặt Thượng Lăng Tư, chất vấn ông.
Chỉ cần cô ấy có thể tỉnh lại, muốn tôi làm gì cũng được.
Thượng Lăng Tư khẽ mở môi mỏng, lạnh lùng nói một câu.
Anh cũng nghe bác sĩ nói rồi đấy, Tâm Tinh tạm thời chưa thể tỉnh lại, nhưng con của hai người vừa mới chào đời, chẳng lẽ anh không hỏi một tiếng xem nó là trai hay gái, không nhìn nó lấy một cái sao?
Nhan Linh đi lên trước, mở miệng hỏi.
.
Chẳng lẽ ngoại trừ Dư Tâm Tinh, anh chẳng có chút tình cảm nào với đứa nhỏ sao? Anh không cảm nhận được thai máy? Chưa bao giờ tưởng tượng ra dáng vẻ của bé con à?
...
Mấy câu hỏi liên tiếp của Nhan Linh đã hỏi thẳng vào đáy lòng Thượng Lăng Tư.
Đứa con bọn họ chờ đợi đã chào đời, nhưng ông lại suýt nữa đánh mất cô.
Điều này không giống tưởng tượng của ông một chút nào.
Sau đó ông dời mắt khỏi Nhan Linh, tiếp tục nhìn Dư Tâm Tinh.
Thượng Lăng Tư, đó cũng là con của anh.
...
Thượng Lăng Tư khẽ chớp mắt, đáy mắt dâng lên tầng hơi nước.
Cảm giác cô đơn bao phủ khắp cơ thể ông, chỉ là bàn tay đang nắm tay Dư Tâm Tinh càng lúc càng chặt.
Nếu có thể lựa chọn, ông chỉ cần cô, từ đầu tới cuối chỉ cần cô...
Tôi biết anh không muốn gặp đứa bé là vì sợ nhìn thấy nó sẽ nhớ tới Tâm Tinh.
Đó là máu mủ ruột thịt của ông, cũng có thể là đứa con duy nhất mà ông và Dư Tâm Tinh có được trong đời, sao lại không có tình cảm cho được? Ông chờ mong đứa trẻ được sinh ra hơn bất cứ người nào, thậm chí còn lén tưởng tượng con của bọn họ sẽ giống ông nhiều hơn, hay là giống Dư Tâm Tinh nhiều hơn.
Thế nhưng Dư Tâm Tinh lại nằm đây, ông chẳng muốn đi đâu cả, càng không muốn nhắc nhở chính mình về sự tồn tại của đứa nhỏ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.