Chương 2317: Niềm vui bất ngờ (22)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 588 chữ
- 2022-02-19 03:39:36
Dư Tâm Tinh liều mạng sinh con cho Thượng Lăng Tư là vì muốn ông cảm nhận được niềm vui làm cha, có đứa một đứa con của hai người.
Song, có một điều cô chắc chắn không hiểu được, đó là trong lòng Thượng Lăng Tư, có con hay không cũng không quá quan trọng.
Đối3 với bọn họ, chỉ cần người phụ nữ mình yêu còn ở bên cạnh thì cuộc đời họ dù không con cái vẫn sẽ đủ đầy.
Anh tin em sẽ không lừa anh, bác sĩ nói em chỉ là quá mệt mỏi, phải ngủ một giấc.
Chờ em tỉnh ngủ, anh sẽ cùng em đi thăm con gái.
Trong phòng lại khôi phục vẻ yên tĩnh.
Thượng Lăng Tư vẫn ngồi bất động, nhưng thân thể đã hoàn toàn cứng đờ.
Bên tai ông không ngừng quanh quẩn câu nói vừa rồi của Nhan Linh.
Dư Tâm Tinh sinh cho ông một bé gái...
Một bé gái giống hệt cô...
Ông có con gái rồi, cô thực sự sinh cho ông một công chúa nhỏ!
Dư Tâm Tinh, em có nghe thấy không? Chúng ta có con gái, con gái rất giống em! Chờ em tỉnh lại, chúng ta sẽ đi thăm con bé.
Thượng Lăng Tư cầm tay Dư Tâm Tinh, đặt lên môi hôn nhẹ.
Trong đầu ông không ngừng phác họa ra hình ảnh một bé gái nhỏ nhắn trắng trẻo như gạo nếp, chiếc mũi nho nhỏ, khuôn miệng nho nhỏ, đôi mắt to tròn đen láy...
Ừm, mắt Dư Tâm Tinh rất to, con gái giống cô thì nhất định cũng có một đôi mắt to.
Ông không biết cô có nghe được hay không, ông chỉ là muốn cô biết rằng ông vẫn luôn ở bên cô.
Đừng trách anh, anh nói rồi, nếu em dám bỏ lại anh, dù phải đến địa ngục anh cũng sẽ tìm em tính sổ.
Đó là công chúa nhỏ mà ông vẫn luôn mong chờ...
Dư Tâm Tinh đã sinh cho ông một công chúa nhỏ, một công chúa nhỏ giống hệt cổ.
Chuyện Thượng Lăng Tư m9uốn làm nhất bây giờ chỉ là trông chừng Dư Tâm Tinh, nếu ngay cả quyền lợi này cũng bị người khác cướp đoạt thì quá tàn nhẫn.
Nh6ưng đứa nhỏ không thể.
Nhan Linh còn chưa cam tâm, nhưng đối diện ánh mắt của Dịch Hải Âm, bà liền hiểu dù có nói thêm nữa cũng chẳng đư5ợc ích gì.
Dư Tâm Tinh, chúng ta có con gái rồi.
Tâm trạng Thượng Lăng Tư như sóng trào, cuộn lên hết đợt này đến đợt khác.
Ông chưa bao giờ nghĩ đời này mình còn có máu mủ ruột thịt.
Nếu em muốn mắng anh thì tỉnh lại đi, anh vẫn luôn đứng trước mặt em, mặc em mắng chửi.
Em đã hứa với anh, em và con đều sẽ khỏe mạnh.
Bà cắn môi, trầm ngâm vài giây mới ngẩng đầu lên bảo:
Nếu anh đã không chịu gặp, tôi cũng không miễn cưỡng anh.
Tôi chỉ muốn nói với anh một tiếng, Tâm Tinh đã sinh cho anh một bé gái đáng yêu, rất giống cô ấy.
Nói xong, Nhan Linh bèn đi theo Dịch Hải Âm rời khỏi phòng bệnh.
Ông không biết bày tỏ cảm giác chấn động này như thế nào.
Ông phải đè nén tâm trạng mình nhiều lắm mới không lập tức tiến lên ôm con gái của bọn họ, hôn con gái của bọn họ.
Ông Thượng, đã hết giờ thăm bệnh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.