Chương 2330: Hạnh phúc đến quá bất ngờ (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 648 chữ
- 2022-02-19 03:39:36
Có thể nói là vô cùng đáng yêu.
Ba đây!
Thượng Lăng Tư nhìn đứa trẻ trước mặt, khuôn mặt nhỏ bé của cô nhóc giống y hệt Dư Tâm Tinh.8
Ánh mắt Thượng Lăng Tư chợt sáng lên, ông đặt cô bé lên giường bệnh, để con nằm cạnh Dư Tâm Tinh.
Em vẫn luôn nói muốn sinh cho anh một cô công chúa.
Nếu thím út mà biết mình đã sinh được một cô con gái đáng yêu như vậy thì nhất định sẽ sớm tỉnh lại để bể bảo bối nhỏ của mình thôi.
Dương Thư Trần bước đến trước mặt cô nhóc đáng yêu, ngón tay chọc chọc vào hai má bầu bĩnh của cô bé.
Nhóc con, em có tên rồi đấy, là Tiểu Tâm Tâm đó, em có thích không?
Thượng Lăng Tư ôm Tiểu Tâm Tâm trước ngực.
Vì là lần đầu tiên bế trẻ con nên ông rất căng thẳng, cũng may mà cô nhóc này rất biết điều, từ lúc được cha bể đến giờ không hề khóc tiếng nào.
Cô nhóc đang nằm yên trong ngực Thượng Lăng Tư chu cái miệng nhỏ nhắn đang phun nước miếng phì phì lên, cô bé hé mắt nhìn cậu một cái rồi lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ.
Dương Thư Trần hoàn toàn cạn lời.
Cậu vừa dứt lời, Thượng Lăng Tư đã cau mày lại, ánh mắt đang nhìn cô con gái nằm trước ngực mình lại càng thêm phần áy náy.
Tâm Tâm.
Thượng Lăng Tư khẽ mấp máy môi, bỗng nhiên thốt lên hai chữ.
Dương Thư Trần hừ lạnh một tiếng rồi ra hiệu cho y tá ra ngoài cùng mình, để không gian riêng cho một nhà ba người bọn họ.
Trong phòng bệnh lúc này đã trở nên yên tĩnh.
Cậu có cảm giác mình đang bị một đứa trẻ miệng còn hôi sữa khinh bỉ.
Hừ!
Bây giờ con gái mình đã chào đời rồi, con bé trông rất giống em.
Vậy mà em lại nhẫn tâm ngủ, không mở mắt ra nhìn con bé một cái sao?
Đây chính là con gái của ông, là kết tinh giữa ông và Dư Tâm Tinh.
Con bé thật giống cô ấy!
Ba xin lỗi, là lỗi của ba!
Thượ9ng Lăng Tư ôm cô con gái bé bỏng trước ngực, ông cầm khăn nhẹ nhàng lau nước mắt và nước mũi còn vương trên mặt cô bé.
Cô nhóc không 6khóc nữa, khuôn mặt bụ bẫm hồng hào, cái miệng nhỏ chu lên như đang khát sữa, trông đáng yêu như một cái bánh bao nhỏ.
Em gái ngoan 5quá đi, chỉ cần ăn đủ bữa là sẽ rất ít khi khóc.
Ông cầm bàn tay nhỏ bé của cô nhóc lên, yên lặng nắm thật chặt.
Chỉ là một câu nói đơn giản cũng khiến khóe mắt ông đỏ hoe. 3
Dương Thư Trần sửng sốt trong giây lát, sau đó đã nhanh chóng hiểu ra là Thượng Lăng Tư đang đặt tên cho con gái.
Tâm Tâm, chính là chữ
Tâm
trong Dư Tâm Tinh.
Bây giờ con bé đang nằm cạnh em đấy, anh biết em sẽ cảm nhận được sự tồn tại của con bé mà.
Bàn tay của con đang đặt trong tay em đấy, chỉ cần em giơ tay ra là có thể ôm được con.
Cô nhóc giơ nắm tay lên, đặt ngay bên mép nhưng không hề đưa vào miệng mà chỉ đặt bên cạnh.
Thỉnh thoảng, cái miệng nhỏ xinh xắn lại phun một ít bong bóng.
Có điều, buổi tối trước khi đi ngủ thì sẽ gắt gỏng một chút.
Cháu nghe y tá nói có lẽ là con bé nhớ ba mẹ nên mới bể nó lên đây.
Thấy Thượng Lăng Tư cuối cùng cũng chấp nhận đối diện với con gái mình, Dương Thư Trần ở bên cạnh lúc này mới chậm rãi lên tiếng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.