Chương 2397: Cảnh giới cao nhất của khổ nhục kế (6)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 596 chữ
- 2022-02-19 03:44:40
Là phơi nắng, phơi nắng mấy tiếng đồng hồ đấy.
Dương Thư Trần đứng bên cạnh chậm rãi bổ sung một câu.
Cậu vừa d8ứt lời, Dịch Hải Âm há miệng định nói gì đó nhưng mãi không nói ra được.
Em đi làm thủ tục nhập viện đây.
<3br>Tiểu Linh, Hãn Hãn, làm phiền con trông nom một chút.
Hạ Trường Duyệt vỗ vào mu bàn tay của cô, dặn dò rồi xoay ngườ9i rời đi cùng Nghiêm Thừa Trì.
Ông thật sự không biết sức khỏe Nghiêm Thư Hãn không tốt, nhưng vừa nghĩ tới việc anh còn trẻ tuổi đã tiếp quản một tập đoàn lớn như vậy, làm việc quá sức cũng không phải không thể.
Hơn nữa gần đây anh vẫn luôn hối hả ngược xuôi điều tra vụ án bắt cóc từ một năm trước.
Vụ án vừa khép lại, anh đã thay nhà họ Dịch vạch trần thủ phạm đứng đằng sau...
Chú đi xem nó một chút.
Đôi mắt lạnh lùng của Dịch Hải Âm hiện lên vẻ lo lắng, ông cất bước đi vào phòng bệnh của Nghiêm Thư Hãn.
Quan tâm sẽ loạn, quả nhiên là danh ngôn chỉ lý.
Dương Thư Trần nhìn bóng dáng Dịch Hải Âm đang dần đi xa, thân hình cao ráo dựa vào tường, khóe miệng nhếch lên nụ cười xấu xa.
Cậu đúng là thiên tài, anh trai cậu có thể thuận lợi cưới được Tiểu Linh thì cậu chính là công thần số một.
Chủ Dịch, không sao, cháu hiểu chú, chú cũng không thực sự muốn mạng của anh trai cháu.
Là do anh ấy thân lừa ưa nặng mới phơi nắng lâu như vậy, hết ngất xỉu rồi lại đến cơ thể suy nhược.
Dương Thư Trần đi tới bên cạnh Dịch Hải Âm, cười híp mắt nói.
Cậu không nói thì thôi, cậu vừa nói, trong lòng Dịch Hải Âm lại càng khó chịu.
Trong phòng bệnh VIP, Nghiêm Thư Hãn vẫn còn đang hôn mê, yên lặng nằm trên giường bệnh.
Gương mặt yêu nghiệt đã trở nên trắng bệch, môi mỏng không chút màu máu.
Dịch Tiểu Linh trông nom bên giường bệnh, nắm chặt tay anh, thấy anh vẫn bất tỉnh thì lo lắng đến nỗi lòng bàn tay cũng đầm đìa mồ hôi.
Dịch Hải Âm vừa định phát biểu ý kiến thì Dịch Tiểu Linh đã xoay người đi vào phò6ng bệnh của Nghiêm Thư Hãn.
Ông quay đầu định nói gì đó với Nhan Linh, nhưng bà cũng chỉ liếc ông một cái, ý bảo5 ông tự kiểm điểm lại rồi đi theo Dịch Tiểu Linh.
Hành lang bệnh viện lớn như vậy chỉ còn lại một mình ông, còn có một Dương Thư Trần đứng xem trò vui.
Anh Hãn, anh tỉnh lại đi, đừng làm em sợ...
Dịch Tiểu Linh nhớ lại cảnh tượng lúc mình lao xuống, nỗi sợ hãi trong lòng vẫn không tài nào đè nén nổi.
Tam Nhi đã gọi điện cho cô từ trước, bảo cô đừng tin lời bác sĩ nói, nhưng mãi đến bây giờ Nghiêm Thư Hãn vẫn chưa tỉnh lại...
Anh không sao...
Người trên giường bệnh bỗng ho nhẹ một tiếng rồi từ từ mở mắt.
Anh Hãn, cuối cùng anh cũng tỉnh rồi.
Anh không biết đâu, vừa nãy anh làm em sợ muốn chết, em tưởng anh thực sự...
Dịch Tiểu Linh còn chưa nói xong đã bị ôm vào một lồng ngực dày rộng.
Toàn thân Nghiêm Thư Hãn đều đang đau nhức, nhưng hai tay vẫn ôm chặt lấy cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.