Chương 241: Tại sao không yêu nữa? (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 639 chữ
- 2022-02-06 12:48:42
Đối mặt với câu hỏi của cô, anh cảm thấy nghẹt thở, chỉ đứng đực ra đó.
Sau đó là tiếng hú hét của bạn cùng phòng.
Tiếp8 sau đó mọi người ở xung quanh cũng bắt đầu hùa theo.
Hạ Trường Duyệt bình tĩnh trở lại, vội vàng đứng dậy tính tiền rồi đuổi theo anh ra ngoài.
Cô đi đến bên đường thì thấy dáng người cao thẳng của Nghiêm Thừa Trì đang dựa vào đầu xe, lạnh lùng hút thuốc.
Bóng đèn đường màu cam như phủ một lớp ánh sáng huyền bí lên hình bóng anh, tôn lên vẻ cao quý kiêu hãnh không ai bì nổi.
Rồi sau đó anh đột nhiên lùi lại một bước, tránh nụ hôn của cô.
Giây tiếp theo anh quay lưng bỏ đi.
Bước chân rất nhanh, rất loạng choạng, gần như chạy trối chết.
Cám ơn.
Hạ Trường Duyệt thấy anh không nhúc nhích, đưa tay ra để lấy chiếc khăn tay, nhưng Nghiêm Thừa Trì lại không buông tay.
Cặp mắt nóng rực như lửa của anh dán chặt vào đôi môi anh đào của cô.
Anh như bị phù phép, cố chấp lau miệng cho cô, dịu dàng từng tímột.
Đêm đó, một mình anh chạy đến sân tập thể thao, chạy hết vòng này đến vòng khác quanh sân.
Khoảnh khắc anh kiệt sức ngồi phịch trên mặt đất, từng cái nhăn mày, từng tiếng cười của cô hiện lên rõ ràng trong tâm trí anh.
Cô hỏi anh tại sao anh không thích cô, nhưng không biết rằng anh đã say mê cô từ lâu rồi...
Trong ánh sáng mờ ảo, cổ anh từ từ đỏ lên, rồi lan đến mặt...
Thậm chí anh còn cảm thấy mình như5 sắp bị thiêu cháy đến nơi.
Ngay khi cô định hôn anh, đôi mắt anh khẽ lóe lên, bất thình lình vươn tay ra giữ vai cô lại.
Cảnh tượng bốn năm trước kia lại hiện lên trước mắt cô một lần nữa.
Cô nhìn vào bóng lưng anh đang rời đi lúc đó, trong lòng mất mát lấy cuốn sổ nhật ký ra viết lên đó: Lần tỏ tình thất bại lần thứ ba mươi hai...
Cô lẩm bẩm, rốt cuộc bao giờ anh mới đồng ý quen cô? Nhưng đó lại là lần cuối cùng cô tỏ tình với anh...
Nhìn vào đôi mắt kinh ngạc của Hạ Trường Duyệt, anh như chợt nhận ra mình đang làm gì.
Giây tiếp theo anh buông lỏng tay, thả chiếc khăn xuống bàn, quay lưng rời đi.
Hạ Trường Duyệt ngây ra nhìn bóng lưng cao lớn của anh, mãi một lúc lâu sau vẫn không bình tĩnh lại được.
Khoảnh khắc anh thấy cô kéo băng ghế nhỏ, trong đầu anh trở nên trống rỗ3ng.
Khi cô đứng trước mặt anh, anh chỉ cảm thấy tim mình đập nhanh hơn bất cứ lúc nào trong đời, đập nhanh đến suýt vượt quá s9ức chịu đựng của lồng ngực.
Anh có thể ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt trên người cô, giống như chất cực độc, làm cho anh vừa ch6ạm vào đã mắc nghiện.
Làn khói mờ nhạt lượn lờ quanh mặt anh, phác họa rõ nét đường cong quyến rũ trên gương mặt.
Cặp mắt mê hoặc như chim ưng nhìn chằm chằm về phía cô, đáy mắt âm u không lộ cảm xúc Anh không bỏ cô ở lại.
Trái tim của Hạ Trường Duyệt chợt nóng lên, cô rảo bước đi nhanh về phía anh.
Nghiêm Thừa Trì liếc nhìn cô, kéo cửa xe ngồi vào trong trước.
Hạ Trường Duyệt chỉ hơi ngẩn người, rồi cũng nhanh chóng ngồi vào theo.
Khi cô đang chuẩn bị thắt dây an toàn, trước mắt cô chợt bị một bóng người che phủ, hai tay cô bị Nghiêm Thừa Trì khóa chặt ấn lên đỉnh đầu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.