Chương 2524: Tất cả đều là mưu mẹo! (3)


Ít nhất thì trong mắt Quan Vũ Niệm cũng cảm thấy Dương Thư Trần lúc ngủ và lúc tỉnh hệt như hai thái cực.

Chỉ có hai chữ hình dung được cậ8u lúc tỉnh, đó là yêu nghiệt! Quan Vũ Niệm nhìn bầu trời sẩm tối ngoài cửa sổ rồi lại nhìn sang đồng hồ, nhờ thể mới phát hiện giờ đã gần sáu giờ3 chiều, cũng tức là đã tan ca được một lúc rồi.
Bỗng nhiên, cơ thể cô bị nhấc lên từ phía sau và nhào vào lồng ngực của người đàn ông đối diện, mặt cũng dán lên ngực cậu...

A!
Quan Vũ Niệm bị đập choáng cả đầu, vừa định đứng dậy thì Dương Thư Trần đã ôm hông cô và nghiêng người đè cô dưới người mình.
Thật tốt quá, cuối cùng cô cũng được tự do rồi! Quan Vũ Niệm cất sách về chỗ cũ và sải bư9ớc đến trước cửa, nhưng cô mới đi được nửa đường thì lại thấy không đúng.
Lỡ như cô bỏ đi thế này, rồi Dương Thư Trần tỉnh lại mà không t6hấy cô thì có nghĩ là cô bỏ về sớm không? Đừng trách cô có bụng dạ tiểu nhân, bởi Dương Thư Trần vốn chẳng phải là quân tử trong lòng cô.
Mà kể cả cậu không phải là tiểu nhân thì chắc chắn cũng là lưu manh! Vì lý do an toàn, cô nghĩ ngợi một lát rồi quyết định báo với cậu một tiếng trước.
Chưa ngừng lại ở đó, đôi môi mỏng của cậu cũng kề sát môi cô, chỉ cần cậu nhích thêm một tấc nữa thôi là hai đôi môi sẽ chạm nhau.

Tiểu Niệm Niệm, tôi thích cách cô gọi tôi dậy, nhưng mà cô phải tự gánh lấy hậu quả.

Quan Vũ Niệm còn đang chìm trong kinh ngạc, đến khi nhận ra mình lại bị sàm sỡ thì cả người lập tức xù lông như sư tử nhỏ, thậm chí còn định há miệng cắn tên lưu manh này.
Dương Thư Trần phản ứng nhạy bén, chỉ khẽ hôn lên môi cô một cái rồi xoay người rời giường trước khi cô kịp nhào về phía mình.
Quan Vũ Niệm xoay người trở lại bên giường, ngón tay xanh nhạt chọt chọt đầu vai của Dương Thư Trần:
Này, anh tỉnh lại đi, tôi phải về đây.
Dương Thư Trần không có phản ứng.
Anh đã ngủ lâu thế mà còn chưa đủ nữa ư? Bộ anh là heo chắc?
Dương Thư Trần, đến giờ tan ca rồi, tôi phải về đây.
Quan Vũ Niệm lên giọng lặp lại nhưng Dương Thư Trần vẫn không có dấu hiệu thức dậy.
Cô không còn nhẫn nại nữa, cuối cùng quỳ xuống bên giường và bắt lấy hai vai cậu mà lay bằng tất cả sức lực mình có.

Dương Thư Trần, trời tối rồi, mẹ anh gọi anh dậy ăn cơm!
Vì Quan Vũ Niệm gào quá lớn nên bị sặc nhưng cô vẫn mở to mắt chờ xem dáng vẻ mặt mũi đen sì sau khi tỉnh dậy của Dương Thư Trần,
Tiếp theo đó, cậu cong môi cười xấu xa với Quan Vũ Niệm, người sắp không kiềm chế nổi mà ra tay với mình.


Tốt nhất là cô hãy nghĩ cho kỹ nhé, nếu cô không đánh thắng tôi thì lát nữa cô không chỉ phải trả giá bằng một nụ hôn là xong đâu.

Tôi sẽ lột sạch cô rồi gặm từ đầu đến chân, cả xương cũng không chừa.
Quan Vũ Niệm:
...
Dương Thư Trần, da mặt của anh bỏ nhà đi rồi kìa, anh không đi tìm hả? Chắc chắn là đầu cô bị cửa kẹp nên mới tin vào lời câu nói, do đó mới tạo cơ hội cho cậu bắt nạt mình.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.