Chương 2528: Tất cả đều là mưu mẹo! (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 599 chữ
- 2022-02-19 08:51:42
Nhưng nếu đâm lao thì phải theo lao...
Vừa nghĩ tới chuyện hai người bọn họ phải giả làm người yêu, toàn thân Quan Vũ Niệm nổi cả da gà.8
Bảo cô cả ngày ở chung với một cái máy phát điện tự động, sẽ có cảm nhận như thế nào, không cần hỏi, cô có thể tưởng tượng được.
<3br>Cô sợ mình bị điện giật chết...
Tiểu Niệm Niệm phải không, tới đây, tới bên cạnh bà ngoại, để bà nhìn cháu kỹ một chút.
Dương Mộc Nhã thấy cô xấu hổ bèn chủ động đứng dậy khỏi xích đu, dắt tay Quan Vũ Niệm đi tới trước mặt mình, đánh giá từ trên xuống dưới.
Dương Mộc Nhã là nữ doanh nhân tiếng tăm lừng lẫy trên thương trường, dù bây giờ đã già nhưng vẫn không thể xem nhẹ được.
Ánh mắt bà nhìn người ta rất bình thản, nhưng sự sắc bén nơi đáy mắt luôn khiến người ta vô thức căng thẳng, không ai dám làm cản trước mặt bà.
Dương Thư Trần, anh không thể nghĩ ra kế sách nào tốt hơn sao?
Quan Vũ Niệm đón lấy ánh mắt đánh g9iá của Dương Mộc Nhã, giả vờ xấu hổ quay đầu nhìn cậu, dùng khẩu hình bày tỏ sự bất mãn.
Phụ huynh giục cưới đa phần đều xuất phát từ ý6 tốt, giải thích rõ suy nghĩ của bản thân, tranh thủ sự thông cảm mới là một đứa trẻ ngoan.
Lừa đổi thế này thành ra cái gì? Tương lai 5còn có thể lừa cưới sao?
Huống chi, bây giờ bà còn lấy thân phận bà ngoại đánh giá cháu dấu của mình.
Quan Vũ Niệm thẳng lưng, đứng yên một chỗ, không dám nhúc nhích động đậy gì, ngay cả hô hấp cũng vô thức ngưng trệ, chỉ cảm thấy da đầu tê dại.
Cô chưa yêu đương bao giờ, không biết cảm giác khi cùng người yêu về nhà gặp phụ huynh là thế nào, nhưng bây giờ thì cô hiểu rồi.
Nghe vậy, ánh mắt Quan Vũ Niệm thoáng ảm đạm, đáy mặt hiện lên vẻ mất mát, nhẹ nhàng lắc đầu.
Họ không biết à?
Dương Mộc Nhã ngẩn ra.
Không phải ạ, cháu không có cha mẹ, cháu lớn lên ở cô nhi viện, cha ruột đã vứt bỏ cháu từ khi cháu còn rất nhỏ.
Tay Quan Vũ Niệm dùng sức siết chặt vạt áo.
Giả bạn gái của một người về nhà gặp phụ huynh chắc chắn không phải chuyện gì tốt đẹp.
Cô tỏ vẻ lấy lòng quá thì hình như không ổn, mà lạnh nhạt quá cũng không ổn, quan trọng nhất là, hai người không muốn yêu đương phải làm ra vẻ âu yếm trước mặt người khác thế nào? Cô thực sự không hiểu nổi vì sao Dương Thư Trần lại nghĩ ra ý tưởng ngu ngốc như vậy để gài bẫy cô.
Tiểu Niệm Niệm, cha mẹ cháu làm nghề gì? Có biết cháu và Thư Trần đang yêu nhau không?
Dương Mộc Nhã thôi đánh giá, nhẹ nhàng hỏi.
Cô đã nói những lời như vậy rất nhiều lần, nhưng mỗi một lần lặp lại đều giống như cắm một dao vào tim mình.
Không ngừng nhắc nhở cô, cô là đứa trẻ bị cha mẹ vứt bỏ...
Xin lỗi, bà ngoại không tốt, bà ngoại không biết...
Không sao ạ, cháu quen rồi.
Quan Vũ Niệm ngắt lời bà, nở nụ cười khẽ.
Dương Mộc Nhã bình dị gần gũi như vậy khiến trong lòng cô bỗng thấy hổ thẹn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.