Chương 2554: Dựa vào mặt là đủ! (10)



Không phải! Tôi không nói dối đầu, tất cả đều là sự thật! Mà hôm ấy phỏng vấn anh cũng có mặt còn gì, lúc người phỏng vấn nhìn thấy trình độ học vấn 8tôi còn không cho tôi cơ hội, anh nghĩ xem tôi nói dối trình độ học vấn thấp như vậy để làm gì chứ?
Quan Vũ Niệm buồn rầu đáp, mấy đầu ngón tay của 3cô đan vào nhau, cái đầu nhỏ cúi gằm xuống, không biết phải giải thích như thế nào với Dương Thư Trần.

Cô có thể nói là chính cô cũng không b9iết mình học về máy tính từ ai được không? Trong trí nhớ của cô thì ngay từ lúc bắt đầu hiểu chuyện đến giờ, cô đã vô cùng thích máy vi tính.
Trong lúc các bạn cùng trang lứa mải mê chơi trò này trò khác thì cô lại lén chạy tới trong phòng làm việc của viện trưởng trại trẻ để nghịch máy tí5nh.
Mà nhắc đến thì cũng rất kỳ lạ, khi nhớ đến những việc khác đầu óc cô không được nhẹ nhõm thoải mái nhưng riêng đối với những gì liên quan đến các mã code, chỉ cần liếc qua một cái là cô đã có thể thuộc làu một cách nhanh chóng
Khả năng này như kiểu năng khiếu bẩm sinh, hoặc cũng có thể nói là một loại bản năng.
Thế nhưng sau đó người nhà của cô không bao giờ xuất hiện nữa.
Sau đó vì không được tiếp tục đi học, cô đành vừa làm việc vừa tự học về máy vi tính.
Chỉ cần nhìn thấy những hàng code, dòng máu trong cơ thể cô lại sục sôi một cách vô thức.

Dương Thư Trần, anh không cảm thấy kỹ thuật về máy tính của tôi rất nghiệp dư sao?
Quan Vũ Niệm mím môi nghi ngờ hỏi.

Cậu Trần à, anh cũng không cần lo lắng quá đâu, dù sao kỹ thuật của anh không ổn nhưng mặt đẹp trai là được rồi.
Dựa vào mặt là đủ rồi.
Dương Thư Trần:
...
.
Cô ấy đang khen mình hay mắng mình vậy?
Tôi vừa mới vào phòng, phải qua báo cáo với quản lý, tôi đi trước đây.
Bây giờ tôi đã là người của phòng lập trình rồi, phải lấy công việc ở đây làm chính, làm thư ký cho anh chỉ là kiêm nhiệm thôi.
Sau đó viện trưởng đã kể lại rằng, lúc cô bị đưa đến trại trẻ mồ côi trên người đang bốc sốt hừng hực, đến lúc tỉnh lại thì cô không còn nhớ gì nữa, thậm chí ngay cả tên mình cũng không nhớ.
Rồi sau đó, viện trưởng tìm được một tờ giấy ghi tên cô trong túi, lúc đó mọi người mới biết cô họ Quan, tên đầy đủ là Quan Vũ Niệm.
Dứt lời, chưa đợi cậu trả lời, cô đã vội xua xua tay.

Thôi bỏ đi, tôi hỏi anh làm gì chứ, bản thân anh cũng là người nửa vời, hỏi anh cũng vô ích.
Cô giội thẳng một gáo nước lạnh vào mặt Dương Thư Trần rồi híp mắt cười.
Mỗi lần động đến máy tính, cô lại có một cảm giác vô cùng quen thuộc, trong đầu luôn xuất hiện một số hình ảnh đứt quãng.
Đến tận bây giờ cô vẫn không dám nghĩ đến cùng vì mỗi lần cố gắng nghĩ đến thì đầu lại đau như muốn nổ tung.
Nếu như anh không thích thì có thể đổi một người khác giỏi giang hơn.
Quan Vũ Niệm vẫy vẫy bàn tay nhỏ bé rồi rảo bước chuồn vội.

Nhìn bóng cô dần biến mất, ý cười trong đáy mắt Dương Thư Trần vẫn chưa tan biến, ngón tay thon dài xoa xoa gương mặt điển trai của mình, ánh nhìn càng thêm sâu hơn.

Xem ra cô rất thích khuôn mặt cậu, không biết dựa vào gương mặt đẹp trai này để quyến rũ cô thì liệu có thành công không.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.