Chương 2555: Dựa vào mặt là đủ (11)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 669 chữ
- 2022-02-19 08:57:03
Rừ...
rừ...
Tiếng chuông điện thoại lại lần nữa vang lên.
Giang Đông Cầm mặc dù là ngọn núi băng nhưng cũng là ngọn núi băng có mắt nhìn.
Vừa nghe thấy những lời này, cậu ta đã lập tức hiểu ý nên nhanh chóng bày tỏ rõ quan điểm của mình:
Hiểu lầm rồi hiểu lầm rồi.
Tôi có thư ký của tôi rồi, không cần tranh người của cậu.
Thư ký Quan vẫn để phần cậu thôi, tôi không có phúc hưởng thụ đâu.
Coi như cậu còn biết thân biết phận.
Dương Thư Trần lạnh giọng đáp.
Cứ đổ lỗi cho điện thoại có vấn đề đơn giản vậy là xong sao? Dương Thư Trần liên tiếp cúp điện thoại của cậu ta mấy lần liền rồi trút hết tội lỗi cho chiếc điện thoại.
Cậu Trần à, lương tâm cậu không bị cắn rứt sao?
Tiểu Đông Đông, cậu dùng thư ký của tôi cũng tiện tay quá nhỉ? Nếu như cậu cảm thấy thích thì có cần tôi điều cô ấy qua phòng làm việc của cậu không?
Dương Thư Trần đột nhiên buông lời giận dỗi.
Cậu ta không vội vào chuyện ngay mà trư5ớc hết
A lô
hai lần liên tiếp.
Trần, không phải tôi lại đắc tội gì với cậu đấy chứ?
Giang Đông Cẩm cảnh giác hỏi.
Có điều gần đây tôi nhìn thấy cậu rất không thuận mắt, nếu cậu có chuyện gì thì cứ cho người khác truyền thông tin đến, tôi không muốn gặp cậu.
Dương Thư Trần buông thêm một câu, chưa đợi Giang Đông Cấm có cơ hội phản bác, cậu đã thẳng tay cúp điện thoại.
Cậu vẫn không quên trước đó Quan Vũ Niệm đã từng khen Giang Đông Cẩm ngay trước mặt mình.
Một khi không thể hoàn thành bài test, lần đầu còn có thể làm lại, nhưng nếu như làm mãi mà không xong thì chỉ có thể bị sa thải.
Đây mới là nơi có áp lực cạnh tranh lớn nhất trong Công ty CJ.
Cô Quan, đây là chỗ ngồi của cô, máy tính và những việc cần cô xử lý đều được đặt trên bàn làm việc của cô rồi nhé!
Quan Vũ Niệm vừa tới đã được giao việc.
Trước đây thì cậu không quan tâm vì dù sao Giang Đồng Cẩm cũng là là người quản lý phòng lập trình, bình thường vốn chẳng mấy khi xuất hiện tại khu vực hành chính nên Quan Vũ Niệm cũng không có cơ hội gặp cậu ta.
Nhưng bây giờ thì khác rồi, bọn họ làm chung một chỗ, cậu phải đề phòng trước mới được.
Có sao? Chắc là điện thoại của tôi có vấn đề nên vô tình bị ngắt kết nối mấy lần thôi.
Dương Thư Trần bâng quơ đáp.
Giang Đông Cẩm:
...
Người mà cậu đã nhìn trúng thì cho dù ở đầu với ai cậu cũng chỉ muốn dán tên mình lên trên đó, để bất kỳ kẻ nào dám động đến thì cậu nhất định sẽ chém chết.
Thà giết lầm còn hơn bỏ sót!
Dự án hợp tác lần này tôi nhận.
Dương Thư Trần đã từng nói với cô không phải cứ bước chân vào phòng lập trình rồi là coi như xong chuyện.
Mỗi ngày phòng lập trình đều có các bài test, nhất là đối với những người mới vào.
Không buồn trả lời, Dương Thư Trần lại khẽ nhếch m9iệng nở một nụ cười gian xảo, ngón tay thon dài khẽ chạm màn hình rồi thêm một lần tắt máy.
Đến lúc gọi lần thứ b6a, cuối cùng Giang Đông Cẩm cũng đã nhận ra hình như có gì đó không đúng.
Trần, vừa cậu có nghe tôi nói gì không đấy? S8ao tự nhiên lại tắt máy?
Giọng của Giang Đông Cẩm một lần nữa từ đầu dây bên kia truyền tới.
Cậu ta hoàn toàn kh3ông ý thức được cuộc gọi của mình bị người nào đó cố ý tắt đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.