Chương 2556: Dựa vào mặt là đủ (12)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 672 chữ
- 2022-02-19 08:57:03
Quan Vũ Niệm nhanh nhẹn rút tay về, tập tài liệu bị mất điểm tựa nên đổ về phía Chương Viên Uyển, cô ta phải dùng cả hai tay mới miễn cưỡng 8giữ được chúng.
Cô có ý gì?
Quan Vũ Niệm nhìn chồng tài liệu gần như sắp chất đầy bàn làm việc của mình, ánh mắt trở nên sắc bén.3
Có ý gì cần phải hỏi sao? Đây là toàn bộ yêu cầu công việc của phòng chúng ta trong tháng này.
Một người mới còn chưa có cơ hội chứng minh năng lực của mình đã bị mọi người coi là bình hoa di động.
Ngay sau đó, tất cả mọi ánh mắt đang dồn về phía Quan Vũ Niệm đều trở nên thiếu thân thiện.
Tôi nói cho cô biết, ở đây nếu chỉ dựa vào mấy mánh khôn vặt của cô thì không tồn tại được lâu đâu.
Tôi sẽ chống mắt lên nhìn xem đến lúc cô chịu đựng không nổi phải tự rời đi.
Chương Viên Uyển ngạo mạn vẩy vẩy mấy đầu ngón tay rồi chuẩn bị dẫn trợ lý mà mình đưa đến để ra oai rời đi.
Đợi đã!
Quan Vũ Niệm vẫn luôn im lặng nãy giờ bỗng lên tiếng.
Cô chậm rãi ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt quan sát của mọi người.
Không phải cậu Trần đã bảo9 tôi phải học hỏi người mới là cô sao, tôi ngược lại muốn nhìn thử xem rốt cuộc cô có bản lĩnh gì để tôi phải học hỏi.
Chương Viên Uyển nh6ún vai nhìn đồng nghiệp đang đứng vây quanh xem trò vui, cô ta còn cố ý cất cao giọng để gây sự chú ý, dường như chỉ hận không thể để cho t5ất cả mọi người đều biết mối quan hệ giữa Quan Vũ Niệm và Dương Thư Trần không đơn giản.
Trong phòng lập trình của CJ, năng lực chính là tiền đề để tạo nên vị trí, vì thế tất cả mọi người ở đây đều vô cùng ghét bỏ những người đi lên nhờ quan hệ.
Chương Viên Uyển chỉ bằng mấy câu đã khiến tất cả mọi người đổ hết cơn phẫn nộ lên đầu Quan Vũ Niệm.
Gương mặt mà mọi người vốn cho rằng phải cúi gằm xuống chột dạ lúc này chỉ có vẻ thản nhiên, sống lưng cô thẳng tắp như cây bách tùng, cao lớn mà ngạo nghễ.
Đối diện với ánh mắt khiêu khích của Chương Viên Uyển, đôi môi anh đào của cô khẽ mở, nói rành mạch từng tiếng:
Quản lý Chương là sếp của tôi nên đương nhiên cô nói gì cũng đúng rồi.
Nhưng mà nếu cô không thừa nhận năng lực của tôi, cảm thấy tôi được vào đây là nhờ dựa dẫm vào quan hệ thì hay là chúng ta thi đấu một
trận đi.
Từ trước đến giờ cô không bao giờ theo chủ nghĩa ngậm bồ hòn làm ngọt.
Quân tử báo thù mười năm không muộn, nhưng cô chỉ là phụ nữ nên không cần đến mười năm.
Ai bôi nhọ cô, cô nhất định sẽ đáp trả! Dương Thư Trần ức hiếp cô thì thôi cũng bỏ qua đi, dù sao cậu cũng có ơn với cô.
Nhưng Chương Viên Uyển này thì sao, cô ta chỉ là một người xa lạ, vậy mà lúc nào cũng chĩa mũi dùi vào cô.
Những chuyện khác cô đều có thể nhẫn nhịn, nhưng những lời mà Chương Viên Uyển vừa nói hôm nay là cố ý khiến cho tất cả mọi người trong phòng đều bài xích cô.
Mà không chỉ mình cô, ngay cả danh tiếng của Dương Thư Trần cũng vì chuyện này mà bị liên lụy.
Cô nói vậy là có ý gì? Cô cho là cô có thể thắng tôi à? Đúng là không biết tự lượng sức mình!
Trước mặt nhiều người như vậy mà bị khiêu khích, sắc mặt Chương Viên Uyển trắng bệch ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.