Chương 258: Tại sao không yêu nữa? (20)


Có người đang đánh máy trong phòng họp.

Anh bước tới trước, phát hiện cửa phòng họp không khóa.

Trong không g8ian rộng lớn ấy chỉ có một mình Hạ Trường Duyệt ngồi ở bàn gần cửa sổ.
Nhận ra người đứng trước mặt mình là Nghiêm Thừa Tì, cô khẽ há miệng, một lúc lâu sau mới hoàn hồn.
Cô vô thức đưa tay cấu nhẹ mặt mình.
Là cô gặp ảo giác hay sao? Sao Nghiêm Thừa Trì lại xuất hiện một mình ở đây, lại còn đang nhìn cô bằng ánh mắt phẫn nộ nữa.

Phim mới do Tập đoàn Nghiêm thị đầu tư, nên nhân viên đoàn làm phim cũng là đối tác của Nghiêm thị, em đối xử qua loa với đoàn thị sát như vậy sao?
Nghiêm Thừa Trì đi đến trước mặt cô, lạnh lùng lên tiếng.
Nhìn hộp cơm trên bàn của cô ở khoảng cách gần, trán anh càng nhăn chặt hơn.

Hả?
Hạ Trường Duyệt ngẩn người, ngẩng đầu nhìn anh.
Có bao nhiêu người đi cùng anh như vậy mà anh vẫn để ý đến sự vắng mặt của cô, cố tình đến đây chấn chỉnh cố.
Cô sở mũi, đang chuẩn bị sẵn tâm lý chịu khiển trách thì chợt nghe thấy giọng nói trầm thấp quyến rũ của anh vang lên bên tai.

Đi ăn cơm với tôi.

Trước mặt cô đặt một chiếc laptop, bên tay ph3ải không phải con chuột máy tính mà là một hộp cơm.
Cô nhét đại một thìa cơm vào miệng, như nhớ ra điều gì, lại cúi 9đầu chăm chú nhìn màn hình máy tính, gõ một hàng chữ.
Cơ thể nhỏ bé của cô thoải mái ngả ra ghế, khuôn mặt bé bằng l6òng bàn tay trông có vẻ rất nghiêm túc.
Thấy cô vừa xúc một thìa cơm nữa rồi lại định gõ chữ, anh quả quyết đưa tay đẩy cửa phòng họp.

Rầm!
Tiếng động lớn khiến Hạ Trường Duyệt đang ngồi trong phòng họp giật thót mình.
Cô ngồi bật dậy khỏi ghế, suýt làm đổ hộp cơm trước mặt.
Hôm nay cô đâu có chọc gì đến anh, họ còn chưa hề nói với nhau câu nào mà...
Một hồi lâu sau vẫn không thấy anh lên tiếng, cô bồn chồn không chịu nổi.
Nhưng cô thật sự rất sợ chỉ cần lên tiếng là lại bị anh mỉa mai như hôm qua, bèn quyết định cúi đầu xuống, cắn môi, gan lì không lên tiếng.
Mấy miếng thịt nhạt nhẽo không biết có vị gì, với mấy cọng rau xanh xào đến cháy vàng...
Bình thường ở đoàn làm phim, cô toàn ăn mấy thứ này sao? Lại còn vừa ăn vừa tăng ca.
Nhìn cơ thể mảnh mai của cô, trán anh càng nhíu chặt.
Dường như không hài lòng với bản thảo của mình, thỉnh thoảng cô lại tìmá, nh5ãn trán, vò tóc...
biểu cảm rất phong phú, và cũng rất chân thực.
Ánh mắt Nghiêm Thừa Trì dời đến hộp cơm trước mặt cô, đồng tử khẽ co lại.
Không phải phạt cô không được ăn cơm mà là muốn mời cô ăn cơm? Hạ Trường Duyệt đờ đẫn vài giây, nhìn anh với vẻ không chắc chắn.

Ánh mắt anh sâu xa, đáy mắt thoáng vẻ u tối, không đợi cô đồng ý, đã xoay người ra khỏi phòng họp trước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.