Chương 2603: Thân phận của cô!! (17)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 605 chữ
- 2022-02-19 10:36:00
Hơn nữa, cô cũng chưa gặp ai đối xử với mình chu đáo như cậu.
Ngay cả khi phải đối mặt với tình cảnh sống chết, cậu cũng 8bảo vệ cô trên đầu quả tim...
Dương Thư Trần, cô không đáng đâu.
Chưa dừng lại ở đó, cô tiếp tục ngồi xổm người và quét chân đá ngã người áo đen vạm vỡ! Trong tích tắc, mọi thứ tựa như ảo giác...
Tôi cho ông làm ác này!
Tôi cho ông đánh anh ấy này!
Tôi cho ông kiêu ngạo này!
Như đã bị tức điên, Quan Vũ Niệm nhảy lên người tên áo đen và đấm liên tục vào mặt của gã ta!
Cô còn không nỡ sờ gương mặt của Dương Thư Trần, thế mà giờ nó lại bị người ta đánh! Nếu mặt cậu bị phá tướng thì cô sẽ đánh chết tên khốn kiếp này!
Đại...
Những người còn lại chợt có phản ứng, định tiến lên.
Tuy nhiên, Dương Thư Trần vừa thiếu đi ràng buộc lập tức chặn trước mặt bọn họ.
Cậu liếm vết máu bên khóe môi, con ngươi đen nheo lại.
Tiếp theo đó, cậu hoạt động gân cốt và bước về phía những người áo đen trước mắt...
Anh ngốc hả? Mấy người đó bảo anh đứng yên là anh đứng đực ra đó thể à? Đầu anh bị cửa kẹp trúng hả?
Đối diện với con ngươi đen sâu thẳm của Dương Thư Trần, Quan Vũ Niệm chỉ mắng được hai câu thì nghẹn họng.
Anh làm tôi sợ muốn chết...
Cô bỗng nhào vào lòng Dương Thư Trần, sau đó vừa ôm lấy cậu vừa khóc lóc.
Ban nãy nguy hiểm như vậy mà cậu lại không đánh trả.
Dương Thư Trần, anh là tên ngốc...
Anh ngốc 3như thế, ai mà thích anh.
Tôi nói cho anh biết, nếu anh xảy ra chuyện gì thì tôi không áy náy đâu!
Quan Vũ Niệm càng mắng càn9g hăng, như thể chỉ có vậy mới ngăn được nước mắt tràn mi!
Ha ha ha! Không ngờ cậu Dương nổi tiếng khắp thành phố S lại là một 6kẻ si tình!
Kẻ bắt giữ Quan Vũ Niệm đắc ý cười ha hả vì Dương Thư Trần chịu thỏa hiệp.
Gã ta ra hiệu cho người bên cạnh5 Dương Thư Trần đấm cậu một cú.
Đây chỉ là chút lãi thôi, dù sao mày cũng đã đánh nhiều anh em của bọn tao như thế mà!
Dương Thư Trần!
Con người của Quan Vũ Niệm co rụt lại, hai tay siết thành đấm, hơi thở trên người trở nên lạnh lẽo và kỳ dị...
Đừng...
Đừng đến đây...
Mau chạy đi!
Những người còn lại thấy tình thế không ổn nên lập tức co cẳng bỏ chạy.
Quan Vũ Niệm đánh người cũng có mức độ, sau khi thấy cảnh sát đến bên vọt qua chỗ Dương Thư Trần hỏi han:
Dương Thư Trần, anh không sao chứ?
Người đang khống chế cô nhận thấy điều khác thường ấy, nhưng gã ta còn chưa kịp dùng sức đẩy cô về phía trước thì cô đã xoay người lại và đâm thẳng vào mũi gã ta!
Bich!
Cú đấm hết sức lực khiến gã ta lùi về sau vài bước.
Cô rất giận, giận sự ngu ngốc của cậu một mà giận bản thân mười.
Nếu không vì cô thì cậu sẽ không bị thương...
Quan Vũ Niệm, tôi cần một lời giải thích.
Dương Thư Trần ôm Quan Vũ Niệm, gương mặt lạnh lùng cũng dịu lại vì dáng vẻ gào khóc không chút hình tượng của cô gái trong lòng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.