Chương 2602: Thân phận của cô!! (16)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 665 chữ
- 2022-02-19 10:36:00
Quan Vũ Niệm rút điện thoại ra và gọi hết tất cả những số có thể cầu cứu.
Lúc những người áo đen và Dương Thư Trần bắt đầu đánh nh8au, cô bám hai tay lên cửa xe, trái tim cũng bay lên tận cổ họng.
Tròng mắt cậu sắp nứt ra!
Dương Thư Trần, nếu mày không dừng tay thì người phụ nữ của mày sẽ chết trước mặt mày đấy!
Người áo đen đó bóp cổ Quan Vũ Niệm và kéo cô về phía trước, đồng thời lớn tiếng quát Dương Thư Trần.
Ánh mắt bọn họ nhìn cô như đang theo dõi con mồi.
Không lâu sau, một người xông về phía chiếc xe.
Vũ Niệm!
Dương Thư Trần vừa đấm ngã một người thì một người khác lại nhanh chóng chắn trước mặt.
Do đó, cậu chỉ có thể trơ mắt nhìn người áo đen ấy từ từ đi về phía Quan Vũ Niệm, kéo cô ra ngoài rồi đẩy ngã xuống đất.
Lúc cậu chuyển động, cúc áo vest bị văng ra để lộ lồng ngực rắn chắc bên trong. 6
Cơ bụng hoàn mỹ có vẻ mạnh mẽ và hoang dại.
Dương Thư Trần đấm một tên áo đen ngã xuống đất.
Cậu đã vứt áo sơ 9mi nên giờ trên người chỉ còn một chiếc áo vest.
Toàn thân Dương Thư Trần toát lên vầng sáng thánh khiết như thiên thần, khiến người ta không dám tiếp cận.
Giờ này cảnh sát đã sắp đến, thế nên ánh mắt của những người áo đen còn lại đều thay đổi, sau đó đột nhiên hướng mắt sang Quan Vũ Niệm còn đang ngồi trong xe.
Tiếng kêu rên không ngừng vang lên từ phía ngoài xe.
Mặt Quan Vũ Niệm ngày một tái mét.
Dương Thư Trần, cẩn thận!
Quan Vũ Niệm chứng kiến những cây gậy bóng chày to cùng vung về phía Dương Thư Trần thì sợ đến hô to.
Cùng lúc đó, cô lấy hai tay che mắt vì không dám nhìn nữa.
Dương Thư Trần đã nhận thấy ý đồ của bọn họ trong tích tắc, nhưng cậu vừa định tiến lên thì đã bị mấy người áo đen hợp sức cản lại.
Rầm!
Cửa xe bị phá hỏng, một người áo đen vừa vung gậy bóng chày vừa đi về phía Quan Vũ Niệm, ánh mắt kẻ đó nhìn cô đầy hung dữ và nham hiểm.
Cậu nghiêng người, khóe miệng rỉ máu.
Dương Thư Trần!
Quan Vũ Niệm lo lắng muốn chạy đến, nhưng cô chỉ vừa nhúc nhích thì đã bị tên kia túm tóc.
Cùng lên!
Không biết ai đã hô lên, thoáng chốc mười mấy người đồng loạt tấn công Dương Thư Trần.
Dương Thư Trần nghe vậy lập tức ngừng phản kháng.
Chỉ trong nháy mắt, chiếc gậy bóng chày ở phía sau đập vào cậu.
Động tác vuốt khóe miệng vừa ma mị vừa gợi cảm, khóe mắt xếch lóe ánh sáng kh5át máu, Cậu giống như một con dã thú đang dần thức tỉnh khỏi cơn mê vì bị chọc giận...
.
Lúc này, ánh sáng nhẹ hắt lên gương mặt ma mị khiến cậu trở nên rực rỡ vô cùng.
Một nửa nhóm người áo đen đã nằm trên đất, kẻ ôm tay người ôm chân rên rỉ.
Những người áo đen cũng phát hiện tình hình không đúng.
Bọn họ đều trở nên nghiêm túc, vừa huơ gậy bóng chày trong tay vừa bao vây Dương Thư Trần nhưng vẫn chưa ra tay tiếp.
Dần dà, dường như xung quanh đều trở nên yên tĩnh lại.
Cô hé mắt nhìn thấy những người áo đen nằm sõng soài trên mặt đất, Dương Thư Trần thì vẫn đứng sừng sững ở đó.
Rõ ràng đối phương đã lên kế hoạch bắt cóc xong, ngay cả đường 3đi và thời gian cũng tính toán rồi...
Phịch!
Đôi mắt cô tối lại, chỉ có thể nhìn Dương Thư Trần quỳ một chân trên đất cùng những người áo đen xung quanh không ngừng bao vây cậu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.