Chương 2609: Thân phận của cô!! (23)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 532 chữ
- 2022-02-19 10:36:00
Tính ra thì lúc anh cậu và Bạch Thần Á theo đuổi Tiểu Linh và Mạt Mạt cũng dùng cách này, cậu chỉ áp dụng theo cách của ngư8ời xưa, đồng thời thay đổi cách thức một chút thôi.
Quá trình không quan trọng, cứ nhìn Quan Vũ Niệm ngoan ngoãn b3ón cháo cho cậu mà xem, có chuyện gì thích ý hơn chuyện này nữa chứ? Dương Thư Trần lấy hai tay gối đầu, há miệng thật to 9đợi cô hầu hạ như một bé bự, đồng thời hai mắt lại nhìn chằm chằm vào ngực Quan Vũ Niệm.
Vài giây sau, một cô y tá đi ngang qua bên ngoài.
Quan Vũ Niệm nhanh tay lẹ mắt, vội chạy ra kéo cô y tá lại.
Địa chuyện trôi chảy mạch lạc, không cần phải nghĩ ngợi nhiều.
Cô chỉ nói hai ba câu đã biến mình thành cô giúp việc nhỏ bị ông chủ chê trách.
Dương Thư Trần sợ bị cô phát hiện nên chỉ có thể bực bội đuổi cô ra ngoài...
Khụ khụ!
Dương Thư Trần hắng giọng, ngồi ngay ngắn lại chờ cô đi tới, thế nhưng cậu đợi một lúc lâu cũng không thấy Quan Vũ Niệm đi lên mà chỉ thấy cô đứng cách xa cậu một mét, bắt chước cậu khoanh hai tay lai
Dù không có gia thế bối cảnh dệt hoa trên gấm, chỉ với gương mặt của Dương Thư Trần cũng đủ làm cho người ta điên cuồng.
Vừa nghe thấy chuyện phải bón cho cậu ăn, cô y tá hơi do dự một chốc.
Mỗi lần cô bón cháo đều s6ẽ ghé thật sát người cậu, nhìn từ góc độ của cậu, chỉ cần cúi đầu xuống là sẽ thấy hết mọi cảnh đẹp trước ngực, Dương Thư 5Trần còn chưa ăn cháo xong mà đã không nhịn nổi, chỉ có thể uống thật nhiều nước để áp chế hơi nóng trong lòng.
Thế mà cô vẫn mang vẻ mặt mờ mịt, ngây thơ sở trán của cậu, hỏi cậu sao lại đỏ mặt như vậy, có phải bị sốt hay không...
Thật ngại quá, tay của cậu Trần vẫn chưa khỏi hẳn, bảo là không tự cầm thìa ăn cơm được, có thể phiền cô bón cháo cho anh ấy được không?
Quan Vũ Niệm nói trôi chảy như thể đã luyện tập câu này hàng triệu lần.
Vậy cô...
Tay chân tôi vụng về lắm.
Quan Vũ Niệm cúi đầu xuống, vành mắt đỏ ửng như thể mới bị người ta mắng xong.
Thế nhưng khi thấy dáng vẻ đáng thương tội nghiệp của Quan Vũ Niệm, cô đã đồng ý ngay.
Dương Thư Trần nhìn cô y tá đang đi tới chỗ của mình rồi lại liếc Quan Vũ Niệm nhịn cười trốn sang một bên xem kịch vui, gương mặt cậu đen sì như đáy nồi! Bây giờ cậu không muốn ăn cháo nữa, cậu muốn ăn thịt người!
Quan Vũ Niệm...
Bác sĩ, ông có chắc là anh ấy có thể xuất viện được rồi không?
Quan Vũ Niệm xem kỹ sổ khám bệnh mà bác sĩ đưa, lo lắng hỏi lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.