Chương 2610: Thân phận của cô!! (24)


Quan Vũ Niệm ngơ ngác cả buổi vẫn chưa phản ứng lại kịp.

Cô nghiêng đầu, cố gắng suy nghĩ:
Cơ thể khỏe mạnh nhưng mà hơi nóng n8ảy...
Cậu ho khẽ hai tiếng để che giấu sự mất tự nhiên của mình rồi kéo Quan Vũ Niệm ra khỏi bệnh viện.
Hai người lên xe, cậu nghiêng đầu nhìn người đang ngồi bên cạnh ghế lái.
Thấy cô vẫn còn đang suy nghĩ xem phải dập lửa cho mình thế nào, cậu đen hết cả mặt lại.

Quan Vũ Niệm, im lặng!

Tôi có nói chuyện với anh đâu, tôi đang phân tích lời bác sĩ nói lúc nãy.
Cô muốn giúp cậu dập lửa đấy à? Nếu cô biết bác sĩ nói nóng nảy có nghĩa là gì, cô có còn nghiêm túc nghĩ cách giúp cậu như vậy không? Dương Thư Trần siết chặt bánh lái.

Á!
Quan Vũ Niệm bỗng lấy một bàn tay đập vào trán mình, dáng vẻ đã hiểu ra tất cả của cô làm Dương Thư Trần thấy hơi hồi hộp.

Lúc nãy bác sĩ hiểu lầm rồi, chúng ta có phải người yêu đầu.
Lúc nãy tôi quên giải thích mất rồi, đúng là ngu quá đi mất!
Dương Thư Trần:
...
Không chỉ ngu mà còn rất đần nữa! Nhất định là do ông trời nhân từ nên cô mới sống được đến bây giờ! Dương Thư Trần nhấn chân ga, chiếc xe phóng như bay ra ngoài.
Dương Thư Trần đỏ mặt quá6t khẽ:
Im lặng!

Không được, bác sĩ nói chẳng rõ ràng gì cả!
Quan Vũ Niệm lầm bầm.

Là do cô ngốc quá đấy!
Gương mặt đẹp tr5ai của Dương Thư Trần hiện vẻ xấu hổ.
Không đúng, hơi nóng này thì liên quan gì tới mình cơ chứ? Mình có phải cái tủ lạnh đâu, mình có hạ được nhiệt độ đâu chứ3...
Quan Vũ Niệm thấy bác sĩ đã biến mất ngoài cửa thì sốt ruột gọi lớn:
Bác sĩ, ông đợi chút đã, ý của ông là gì...
Ưm!
Qua9n Vũ Niệm đang định chạy theo hỏi thì một bàn tay lớn đã bịt miệng cô lại, rồi kéo cô vào trong lòng.
Kit...
Xe dừng lại trước văn phòng đại diện CJ.
Ông ấy bảo anh nóng nảy, có phải là do tính tình anh không tốt hay không? Vậy ông ấy nhìn người chuẩn phết đấy nhỉ.
Quan Vũ Niệm thắt dây an toàn cho bản thân rồi che miệng cười trộm.
Dương Thư Trần:
...
.
Cô hiểu rồi sao?

Khụ khụ, chuyện đó...
Dương Thư Trần đang định giải thích thì Quan Vũ Niệm đã quay đầu đẩy kích động.
Quan Vũ Niệm không quen đua xe, xe vừa tăng tốc là cô đã căng thẳng nắm lấy cửa xe, dòng suy nghĩ bay từ việc phải giúp cậu dập lửa thế nào sang chuyện...

Dương Thư Trần, anh chạy chậm một chút!

Anh muốn chết cũng đừng kéo tôi theo chứ, năm nay tôi mới có hai mươi mốt tuổi thôi, tôi vẫn chưa sống đủ mà...

Tôi nói cho anh biết, nếu như tôi bị anh hại chết, dù có làm ma tôi cũng không tha cho anh đâu...

A á á á!


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.