Chương 2736: Thân phận của three bại lộ! (5)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 576 chữ
- 2022-02-19 10:46:33
Quan Vũ Niệm nhìn theo bóng lưng sốt ruột đi mua thuốc của cậu, trái tim thật ấm áp.
Mãi đến khi thân ảnh của cậu biến mấ8t ở cửa ra vào, cô mới cẩn thận vận tay nắm ghế sofa, thò đầu ra ngoài kiểm ra. Sau khi xác định Dương Thư Trần đã đi thật rồi, 3cô vui mừng chạy lên trước, đóng cửa lại rồi khóa
Trong lòng cô thầm trách bản thân, nếu không phải cô giả vờ khó chịu, cậu sẽ không đi ra ngoài mua thuốc cho cô.
Tôi xin lỗi...
Cô nghĩ thầm trong bụng, nếu lát nữa Dương Thư Trần gõ cửa, cô sẽ giả vờ như nghe không thấy, nghe không rõ hay là nghe không được?
Nhưng Dương Thư Trần ra ngoài là để mua thuốc cho cô, nếu lát nữa cậu về rồi phát hiện bị cô nhất ngoài cửa, cậu có thẹn quá hóa giận đập cửa nhà cô luôn không?
Dương Thư Trần, anh sao thế? Sao lại biến thành thế này?
Quan Vũ Niệm thấy gương mặt tái nhợt của cậu thì rất sợ hãi, vẻ mặt còn khó coi hơn cả cậu. Hai tay cô nắm lấy tay cậu, sốt sắng kiểm tra từ đầu tới chân
cậu một lượt.
Cả người cậu ướt sũng, tóc đen rủ trên trán che lại đôi mắt đen sâu thẳm, đuôi tóc hãy còn dính nước. Áo sơ mi trắng dán sát vào người, phác họa lồng ngực rắn chắc của cậu. Dưới chân cậu có một vũng nước đọng,
nước vừa mới nhiều xuống...
trái luôn.
Cứ như vậy, dù Dương Thư Trần có chìa khóa cũng khô9ng vào được, vừa đơn giản vừa hoàn hảo!
Vừa nghĩ đến khả năng này, Quan Vũ Niệm đã vội đứng dậy, nhanh chóng đi tới cửa phòng, lấy chìa khóa rồi ra ngoài đi tìm cậu.
Cô vừa mở cửa phòng ra đã thấy Dương Thư Trần đứng ngoài cửa ra vào...
Quan Vũ Niệm lo lắng chờ đợi, vừa nghe thấy ngoài cửa có động tĩnh gì là sợ đến mức bật dậy khỏi sofa.
Cô đợi mãi đợi mãi mà vẫn không thấy Dương Thư Trần về, trong lòng cô cảm thấy hơi lo lắng.
Quan Vũ Niệm ăn no quá thật, bèn nằm trên giường định ngủ một giấc. Nhưng vừa ng6hĩ đến chuyện lát nữa Dương Thư Trần sẽ quay về, cô lại không thể ngủ nổi.
Thế là cô bèn ôm gối đầu đi ra khỏi phòng ngủ5, nằm lên ghế sofa, đôi mắt to nhìn chằm chằm vào cửa phòng.
ở gần nhà cô có một tiệm thuốc tây, vừa đi vừa về cùng lắm là nửa tiếng, nhưng bây giờ đã gần một tiếng rồi...
Có phải cậu đã gặp chuyện gì ngoài ý muốn rồi không?
Ngoài trời đang mưa, tôi không mang dù nên ướt mưa mà thôi.
Dương Thư Trần nắm lấy tay cô, mỉm cười quyến rũ. Gương mặt vốn trắng bệch của cậu đã sáng bừng sức sống.
Nghe cậu nói vậy, Quan Vũ Niệm mới biết ngoài trời đang đổ mưa.
Cậu không mang dù nên dầm mưa về luôn sao?
Thuốc không bị ướt, lấy ly nước ấm uống thuốc đi.
Dương Thư Trần đưa hộp thuốc trong lòng cho cô rồi xoay người vào bếp lấy cho cô ly nước.
Thấy cô uống thuốc tiêu thực rồi, cậu mới cầm áo ngủ đi vào phòng tắm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.