Chương 2757: Không cần tìm nữa, ngay trước mắt em (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 553 chữ
- 2022-02-19 10:51:55
Khoảng chừng mười phút sau, cửa phòng bỗng nhiên bật mở.
Quan Vũ Niệm đi ra, biểu cảm hơi ngơ ngác.
Nhìn thấy Dương Thư Trần đang 8ngồi trước bàn ăn, cô ngây ngẩn:
Anh nấu xong rồi sao không gọi tôi?
Còn chưa đến một tiếng.
Dương Thư Trần ngồi không nhúc nhích, ch3ầm chậm nói.
Nhưng đồ ăn nguội rồi sẽ không ngon.
Quan Vũ Niệm cau mày, đi đến bên bàn ăn, nhìn những món ăn màu sắc quen thuộc, cô ngồ9i xuống bắt đầu ăn cơm.
Cô vừa mới đưa một miếng thịt bò vào miệng đã nghe thấy giọng nói từ tính của cậu vang lên bên tai.
Đừng đụng vào tôi!
Cô đứng phắt dậy, lùi về sau hai bước, nhìn thẳng vào Dương Thư Trần, ánh mắt ấy giống như đang nhìn một người xa lạ vậy.
Tôi không trách anh không giúp tôi, cho dù anh là Three cũng không cần phải mạo hiểm vì tôi. Điều tôi để tâm chính là tôi coi anh như người mình tin tưởng nhất, chuyện gì cũng nói với anh, nhưng anh ngay cả
Anh còn đồng ý với tôi rằng sẽ giúp tôi tìm ba, nhưng ngay cả thân phận của mình anh cũng gạt tôi!
Còn cả chương trình virus mà tôi gửi cho anh, có phải anh đã sớm giải được, chỉ là không muốn giúp tôi? Anh biết rõ là tôi rất muốn tìm ba mà!
Hốc mắt Quan Vũ Niệm đỏ ửng, hai tay nắm chặt thành quyền.
Không phải là không giúp, mà là không thể giúp.
Dương Thư Trần nhíu mày, thấy cô buồn đến mất khống chế, rất muốn tiến lên ôm cô. Nhưng tay cậu còn chưa đụng được vào tóc cô đã bị cô hất ra.
Tiếp đó, cô chợt ngẩng đầu lên nhìn cậu.
Tôi có thể hỏi anh vài vấn đề không?
Được.
Dương Thư Trần khẽ nói, thần sắc rất bình thản.
Tôi 6chỉ sợ em lạnh lòng với tôi.
...
Bàn tay cầm đũa của Quan Vũ Niệm trở nên căng thẳng, miếng thịt bò nháy mắt cũng thay đổi mùi vị.
Cô nhai vài lần rồi nuốt xuống.
Sau đó cô lại gắp một miếng thức ăn khác, từng miếng từng miếng, ăn hết chỗ đồ ăn mà Dương Thư Trần làm rồi để đũa xuống, cầm khăn lau miệng.
Từ khi nào anh biết tôi chính là người gửi thư cho anh?
Quan Vũ Niệm cắn môi, hỏi câu hỏi mà mình luôn muốn biết.
Sớm hơn một chút so với em tưởng tượng.
Dương Thư Trần tránh nặng tìm nhẹ trả lời.
Nói cách khác, anh đã sớm biết tôi tìm Three, nhưng vẫn không nói cho tôi biết thân phận của anh?
Sắc mặt Quan Vũ Niệm thoáng chốc tái nhợt.
thân phận của mình cũng lừa dối tôi!
Tiểu Niệm Niệm...
Chúng ta bên nhau lâu như vậy, anh rõ ràng có cơ hội có thể nói với tôi nhưng anh không làm, không chỉ vậy mà còn cố ý làm ra vẻ không biết gì về máy tính trước mặt tôi. Dương Thư Trần, trong mắt anh, có phải tôi
chỉ là một món đồ chơi mà bất cứ lúc nào cũng có thể bị vứt bỏ không?
Quan Vũ Niệm hét đến khàn cả giọng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.