Chương 2758: Không cần tìm nữa, ngay trước mắt em (9)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 544 chữ
- 2022-02-19 10:51:55
Quan Vũ Niệm cũng không biết tại sao trong lòng mình lại cảm thấy ấm ức đến vậy. Cô đưa tay đẩy Dương Thư Trần ra, đi đến bên cửa, mở cửa ra8.
Anh đi đi!
Quan Vũ Niệm thấy dáng vẻ vô lại của cậu, giận mà không có chỗ trút. Cô ôm một bụng lửa giận, chỉ có thể trừng mắt nhìn cậu.
Nếu như ánh mắt có thể giết người, phỏng chừng bây giờ Dương Thư Trần đã bị cô đâm thủng lỗ chỗ rồi...
...
Cô đang tức giận, cậu không thấ6y à?
Nếu bây giờ em nói với tôi là em không giận tôi, không cắt đứt quan hệ với tôi, chỉ muốn yên tĩnh một mình thì tôi sẽ đi.
Dư5ơng Thư Trần thu tay về, chống một tay trên cửa, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ
Cô dứt lời, Dương9 Thư Trần cũng tiến lên, đưa tay đè đầu cô lại.
Ăn no xong là có sức mắng người hả?
Sao cậu không lên trời luôn đi?
Người không có tiền đồ nhất lại chính là cô, chỉ có thể ngoan ngoãn trả lời.
Không khí cũng đông cứng lại vì sự đối lập của cả hai.
Tôi muốn ở một mình.
Không giận tôi?
Đáy mắt Dương Thư Trần lóe qua nét cười, trên môi cũng nhoẻn nụ cười, hỏi.
Không.
Quan Vũ Niệm như rít từ trong kẽ răng ra một chữ này.
Ừm, vậy thì sao, tôi có chìa khóa nhà em.
Dương Thư Trần rút một chùm chìa khóa dự phòng trong túi quần ra, quơ quơ trước mặt Quan Vũ Niệm. Bộ dạng này là: Nếu em không đồng ý, tôi cứ không đi đó, xem em
làm thế nào.
nhắn tức giận của cô, lên tiếng thương lượng.
Có thể dỗ người đang tức giận như thế hả?
Không.
Lửa giận trong mắt Quan Vũ Niệm như sắp phun ra ngoài rồi,
Đây là lần đầu tiên cô gặp kiểu người vô lại như Dương Thư Trần, khiến người ta tức giận, còn ỷ thế ép cô nói mà không biết ngại...
Quan Vũ Niệm nổi giận đùng đùng, định mắng cậu xối xả. Dương Thư Trần thì cầm chìa khóa, đi về phía sofa ung dung ngồi xuống, vắt hai chân lên, chờ cô suy nghĩ.
Em cứ từ từ nghĩ, nghĩ kĩ rồi thì trả lời tôi.
Cô nghiến răng nghiến lợi, hệt như muốn ăn tươi nuốt sống Dương Thư Trần.
Sẽ không cắt đứt quan hệ với tôi chứ?
Dương Thư Trần đổi một tư thế khác, tiếp tục hỏi.
Tôi không đi.
Dương Thư Trần khoanh tay đứng yên tại chỗ, chầm chậm nói, ánh mắt bá đạo không thể che giấu3.
Tôi bảo anh đi!
Quan Vũ Niệm thấy cậu không hề để ý đến cô thì càng tức giận, bèn quát cậu một tiếng.
Quan Vũ Niệm đột nhiên mông lung.
Dương Thư Trần, đây là nhà tôi!
Biểu cảm của em lúc này hình như rất có ý kiến với tôi.
Mi tâm Dương Thư Trần cau lại, dường như không hài lòng cho lắm.
Cậu Trần, chắc anh hiểu lầm rồi, mặt tôi bị chuột rút, nó không hề có ý kiến gì với anh hết.
Quan Vũ Niệm cười giả lả.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.