Chương 2760: Tại sao lại như vậy? (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 564 chữ
- 2022-02-19 10:51:55
Trợ lý biết, đây là phản ứng khi cậu gặp phải trở ngại. Thế là cậu ta không hỏi thêm gì nữa, chỉ lẳng lặng đứng đợi bên cạnh.
The8o thời gian trôi qua, Dương Thư Trần vẫn cứ nhìn chằm chằm vào máy tính, không nói không rằng, hai tay tiếp tục lướt nhanh trên bàn phím3.
Không biết qua bao lâu sau, cậu mới ngừng lại, khép máy tính.
bên cạnh rồi kêu trợ lý lái xe,
Đến CJ, Dương Thư Trần cầm máy tính đi vào phòng làm việc của mình, một lần nữa mở chương trình trong máy tính ra.
Cứ thế, cậu đã ngồi trước máy tính hơn nửa ngày không hề nhúc nhích.
này.
Đã đưa đến rồi, chỉ là khi nãy tôi thấy cậu chủ chuyên tâm giải chương trình nên không quấy rầy.
Trợ lý cung kính nói.
Đưa cho tôi đi.
Dương Thư Trần nghe nói vậy, ánh mắt khẽ thay đổi.
Cậu chủ, không còn sớm nữa, nên nghỉ ngơi một thôi. Cậu còn chưa ăn tối, để tôi gọi người chuẩn bị cho cậu...
Trợ lý còn chưa nói hết câu, Dương Thư Trần đã giơ tay tỏ ý cậu ta không cần nói nữa.
Tôi không đói, bây giờ là mấy giờ rồi, sao vẫn chưa thấy tài liệu được đưa đến.
Dương Thư Trần lướt nhìn đồng hồ trên tay, ngón tay dài gõ gõ. Mi tâm cậu hơi nhíu lại, dường như không hài lòng với tốc độ làm việc
Trợ lý mau chóng đặt tư liệu vừa thu thập được lên bàn làm việc của Dương Thư Trần.
Cậu chủ, hình như hôm nay cậu chưa ăn gì cả, hay là ăn chút gì đó đi. Mặc dù cô Quan tức giận, nhưng nếu cô ấy biết cậu không ăn cơm thì nhất định sẽ đau lòng.
Trợ lý lại một lần nữa nhắc nhở.
Sẽ vậy sao?
Dương Thư Trần nhận văn kiện, hơi ngẩn người rồi lập tức khôi phục vẻ bình tĩnh.
Sắc trời dần tối, Dương Thư Trần không biết đã ngồi bao lâu vẫn không hề đứng dậy.
Trợ lý mấy lần muốn nhắc cậu đi ăn cơm cũng không dám quấy rầy.
Chờ khi Dương Thư Trần dừng lại, bên ngoài đã là một màu đen kịt.
Cậu chủ, đã giải được chưa?
Trợ lý đứng thẳng người lê9n, sốt ruột hỏi.
Đây là lần đầu tiên cậu ta thấy vẻ mặt nghiêm trọng như vậy của Dương Thư Trần. Bao năm qua, những chương trình6 không cách nào phá giải, ở trước mặt Dương Thư Trần đều dễ như trở bàn tay.
Cái tên Three này chính là sự tồn tại thần thánh tr5ong giới lập trình.
Mấu chốt là không ai biết cậu là ai, cũng chưa từng gặp Three ngoài đời.
Giống như một truyền kì vậy, tất cả mọi người đều nghe nói đến, nhưng chưa một ai nhìn thấy người thật.
Chưa được, phương thức mã hóa của chương trình này dùng loại code đặc thù, tôi cần thời gian.
Dương Thư Trần không lộ vẻ thất bại nào, giống như tất cả đều nằm trong lòng bàn tay cậu rồi. Cậu đặt máy tính sang
Bây giờ cô ấy chỉ nhớ việc tôi lừa cô ấy, đoán chừng sẽ nghĩ cách tránh xa tôi, không muốn nghe thấy tin tức về tôi.
Cậu chủ...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.