Chương 2779: Nói mười nghìn lần tôi yêu em (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 581 chữ
- 2022-02-19 10:51:55
Anh Tiểu Tư ơi, anh giỏi quá!
Tiểu Tâm Tâm tròn mắt nhìn, vô cùng kinh ngạc.
Còn lợi hại hơn nữa này.
Hiểm khi Tiểu Tư nói nhiều8 như vậy, vừa điều khiển xe đua trong tay, vừa giải thích cho Tiểu Tâm Tâm nghe.
Mô hình xe đua đơn giản như biến thành gậy phép th3uật của tiên nữ, biến hóa thành đủ mọi hình dạng...
Nghe thấy tiếng thét chói tai, bác sĩ đứng bên cạnh và quản gia ở ngoài cửa5 đều đồng loạt chạy ra. Thế nhưng cả hai đều cách Tiểu Tâm Tâm quá xa, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô bé nhào ra khỏi cửa sổ. Ở trước mặt cô bé
chỉ có mỗi mình Tiểu Tư không thể làm gì mạnh được...
Cô chủ, cẩn thận!
Hay quá! Hay quá đi! Tiểu Tâm Tâm cũng muốn chơi...
Tiểu Tâm Tâm vỗ tay, hưng9 phần nhìn mô hình xe đua biến thành người máy.
Một giây sau, cô bé nhào tới chỗ Tiểu Tư. Bé vừa ôm lấy cổ Tiểu Tư, cơ thể đã mất t6rọng tâm nên ngã từ trên cửa sổ xuống...
A...
Cô chủ...
Quản gia lấy lại tinh thần, vội vàng xông lên ôm Tiểu Tâm Tâm dậy. Ngay sau đó, ông vội gọi bác sĩ:
Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau kiểm tra xem Tiểu Tư thế nào đi!
Vừa rồi ông thấy rất rõ Tiểu Tư cố ý đưa tay ôm Tiểu Tâm Tâm, bảo vệ cô bé trong lòng mình. Tiểu Tâm Tâm không bị té, thế nhưng Tiểu Tư bị đè bên dưới, nhận hết mọi sức nặng, đã vậy cậu bé còn bị bệnh tim nữa...
Quản gia không dám thờ ơ, bèn ôm Tiểu Tâm Tâm rồi vội vàng dặn người chuẩn bị phòng, ôm Tiểu Tư với gương mặt trắng bệch đi vào phòng.
Tiếng hét thảm thiết vang lên, gần như tất cả mọi người đều không dám nhìn thẳng, ai nấy đều chắc chắn Tiểu Tâm Tâm nhất định sẽ ngã xuống đất.
Chỉ trong chớp mắt, không ai ngờ tới Tiểu Tư đang thất thần lại đột nhiên vươn tay ra, ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn mềm mại, cả người ngả về phía sau.
Cậu bé ôm Tiểu Tâm Tâm lại, ngã xuống mặt đất. Tiểu Tư nằm bên dưới, biến thành một tấm đệm lưng!
Tình hình không ổn lắm, mau tìm chỗ đặt cậu bé nằm xuống...
Dương Thư Trần, để một mình Tiểu Tự như vậy không sao thật chứ?
Quan Vũ Niệm ngồi trên xe, hai tay nắm lấy dây an toàn, trong lòng luôn cảm thấy bồn chồn lo lắng. Cô không biết Dương Thư Trần đang định
đưa mình đi đâu, bèn nghiêng đầu, nhịn không được hỏi. Ngày hôm nay, cô đã hỏi vấn đề này rất nhiều lần rồi.
Một tay Dương Thư Trần nắm vô lăng, tay còn lại giữ lấy ngón tay cô, siết chặt bàn tay cô trong lòng bàn tay của mình rồi vui vẻ lên tiếng:
Vừa rồi em cũng thấy đây, một mình Tiểu Tư chơi trong phòng đồ chơi rất
vui vẻ. Khó khăn lắm thằng bé mới có được thứ mình yêu thích, em cứ thoải mái đi, để thằng bé chơi cho đã, anh đảm bảo thằng bé không sao đâu.
Quan Vũ Niệm nhớ lại hình ảnh Tiểu Tư nhìn chằm chằm mô hình xe đua, cũng bất giác cười theo.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.