Chương 2780: Nói mười nghìn lần tôi yêu em (9)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 584 chữ
- 2022-02-19 10:51:55
Quan Vũ Niệm nghe thấy giọng của cậu, nhưng cô lại nghi ngờ mình đang hoa mắt. Sao Dương Thư Trần lại đưa cô tới chỗ như thế... <8br>
Xuống xe nào.
Thầy cô vẫn ngẩn người ngồi yên tại chỗ, Dương Thư Trần mở dây an toàn trên người cô rồi ôm cô ra ngoài, 3xoay người đi vào trong khu vui chơi.
Quý khách mua vé trọn gói hay là vé vào cửa bình thường?
Nhân viên bán vé của kh9u vui chơi lễ phép hỏi.
Dương Thư Trần ôm cô chặt như thể muốn ghìm chết cô.
Đừng lộn xộn, sắp tới rồi.
Từ nhỏ Quan Vũ Niệm đã lớn lên trong trại trẻ mồ côi, những thứ này là những thứ thiếu hụt trong tuổi thơ của cô. Trong lòng cô hơi cảm động một chút, dường như cô đã hiểu được phần nào lý do Dương Thư Trần
dẫn cô tới đây rồi.
Chẳng qua chỗ hai người hẹn hò không phải rạp chiếu phim, cũng không phải nhà hàng lãng mạn mà là ở khu vui chơi. Cậu đang xem cô như trẻ con đấy à?
Đi theo anh.
Dương Thư Trần nắm lấy tay cô đi đến vòng đu quay ở bên cạnh, không để cô có nhiều thời gian suy nghĩ lung tung.
Chẳng mấy chốc đã đến lượt hai người bọn họ.
Ba phút nữa vòng đu quay sẽ lên đến điểm cao nhất, xin quý khách thắt chặt dây an toàn, chú ý những điều an toàn được ghi trong sổ tay.
Nhân viên đứng bên cạnh nhắc nhở.
Nhưng chẳng mấy chốc cô lại phát hiện ra mình đã đoán sai.
Dương Thư Trần, em đeo dây an toàn rồi, cửa cũng đã đóng lại, em không rơi xuống được đâu.
Quan Vũ Niệm bị người nào đó ôm vào trong lòng, không nhịn được vùng vẫy một lúc.
Vòng đu quay ở đây là vòng đu quay lớn nhất thành phố S, nó có một truyền thuyết đấy.
Dương Thư Trần kéo cô vào xếp hàng.
Truyền thuyết gì thế?
Quan Vũ Niệm tò mò nhìn cậu.
Hai người bọn 5họ thật sự hẹn hò rồi.
Là người yêu...
Vé tình nhân.
Dương Thư Trần hé mở đôi môi mỏng, giọng nói từ tính của cậu thốt lên hai chữ
t6ình nhân
vô cùng gợi cảm.
Khó khăn lắm Quan Vũ Niệm mới lấy lại lý trí, giờ lại bay mất nữa rồi.
Cái gì?
Quan Vũ Niệm giật mình nhìn theo ánh mắt cậu. Bấy giờ cô mới phát hiện vòng đu quay đã lên rất cao, nhìn từ góc độ này, cảnh vật của cả thành phố đều hiện ra trước mắt.
Rất đẹp...
Lát nữa sẽ nói cho em biết.
Dương Thư Trần nói được một nửa rồi không chịu nói nữa. Cậu ôm cô từ đằng sau lưng, im lặng đứng xếp hàng. Quan Vũ Niệm nhiều lần muốn hỏi cậu nhưng cậu đều né tránh vấn đề
này.
Tích!
Bên tai bỗng vang lên tiếng nhắc nhở, có điều âm thanh đó rất nhỏ bé.
Tiếng gì thế?
Cô cảnh giác ngẩng đầu lên. Một giây sau, bờ môi mỏng của Dương Thư Trần tiến về phía cô, nhắm chính xác cánh môi anh đào của cô.
Nhắm mắt lại, gọi tên anh trong lòng.
Lúc Dương Thư Trần hôn lên môi cô, giọng nói trầm thấp của cậu cũng vang lên bên tai. Cô đang định đẩy cậu ra thì chợt dừng lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.