Chương 2800: Em không phải em, anh không phải anh (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 558 chữ
- 2022-02-19 04:52:33
Ông ấy chỉ lo tức giận, lẽ nào ông ấy không nghĩ sự gia trưởng của mình sẽ làm tổn thương anh à?
Dương Thư Trần hé môi mỏng hỏi một câu yếu ớt. <8br>
Từ nhỏ đến lớn, mỗi một việc cậu làm đều tuân theo phép tắc của nhà họ Nghiêm. Cậu kính trọng và sùng bái cha của mình, thậm chí hồi nhỏ cậ3u đã từng cảm thấy cha là một ngọn núi lớn không ai địch nổi. Ngay cả
khi đã trưởng thành, thần tượng của cậu vẫn là cha mình chứ không ph9ải ai khác. Không chỉ vì Nghiêm Thừa Trì lợi hại mà còn vì từ nhỏ cha đã nói với bọn họ rằng đàn ông nên bảo vệ phụ nữ.
Con trai nhà họ Ng6hiêm phải học rất nhiều thứ từ nhỏ.
Như Dương Thư Trần dự đoán, không ai mở cổng cho bọn họ hoặc là bảo bọn họ rời đi. Toàn thế giới đều quên mất bọn họ, chỉ còn lại mỗi bọn họ đứng lặng trước cổng lớn của biệt thự nhà họ Nghiêm.
Một tia chớp xẹt qua bầu trời, ngay sau đó là tiếng sấm nổ đì đùng bên tai. Khu vực trống trải khiến mọi thứ trở nên rõ ràng và đáng sợ đến lạ...
Quan Vũ Niệm khẽ run, cơ thể gầy gò được ôm chặt trong vòng tay Dương Thư Trần.
Cô sốt ruột hẳn vì thấy Dương Thư Trần không nghe lọt tai.
Đó là ba anh, ai không biết chứ anh rất hiểu ông ấy.
Dương Thư Trần thản nhiên nói.
Đàn ông nhà họ Nghiêm chỉ có thứ tình cảm, một là không yêu, hai là yêu sâu đậm.
Mỗi lần bọn họ oán trách, Nghiêm Thừa Trì luôn lấy hình mẹ và em gái ra cho bọn họ xem. Ông sẽ hỏi rằn5g nếu bọn họ không có năng lực thì sau này ai sẽ bảo vệ cho mẹ và em gái khi hai người bị người ta bắt nạt?
Cha là vị thần trong lòng cậu...
Dù nói thế nào thì cũng chắc chắn là ba anh muốn tốt cho anh thôi, ít nhất anh nên lắng nghe ông trước chứ không nên cãi cọ với ông.
Quan Vũ Niệm cố gắng khuyên nhủ.
Dương Thư Trần cong môi, ôm cô vào lòng và các cằm lên đỉnh đầu cô.
Cậu cũng không sợ hãi, chỉ cần cô còn ở bên cạnh...
Thời gian dần trôi, bảo vệ vào trong thông báo vẫn chưa trở ra.
Cậu dẫn Quan Vũ Niệm về nhà để nói với Nghiêm Thừa Trì rằng cậu đã sa vào tình cảm này. Đời này, cậu không muốn bất cứ ai khác ngoài người trước mắt!
Tiểu Niệm Niệm, đừng nói gì hết, đứng với anh một lát đ... Có lẽ chúng ta sẽ phải đứng ở đây cả tối nay đó, em sợ không?
Dương Thư Trần nghiêng mắt nhìn cô.
Nỗi bất an trong lòng Quan Vũ Niệm bỗng lắng đọng lại trước ánh mắt nghiêm túc của cậu. Cô nhẹ nhàng lắc đầu, đáp:
Không sợ.
Cậu cởi áo khoác của mình để mặc lên người cô.
Trời sắp mưa rồi, em lên xe chờ anh đi.
Trời bắt đầu mưa lất phất, Dương Thư Trần nhét chìa khóa xe vào tay cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.