Chương 2801: Em không phải em, anh không phải anh (4)


Cậu che chở cô bằng cơ thể cao lớn của mình, mặc cho giọt mưa đập lên người...


Dương Thư Trần...



Anh đã ướt rồi, em mà lộn xộn t8hì cũng chỉ có thêm một người ướt thôi, hơn nữa còn phá hỏng ý tốt của anh.
Giọng nói từ tính của Dương Thư Trần chậm rãi vang lên, vòng tay ôm c3ô không hề buông ra.
Nghe vậy, Quan Vũ Niệm yên lặng.
Cơn mưa này kéo dài rất lâu, lâu đến mức Quan Vũ Niệm cảm nhận được cánh tay9 ôm mình trở nên cứng đờ.
Cô ngẩng đầu nhìn về phía biệt thự, ánh đèn ở nơi xa còn đang phát sáng...
Trong lúc Dương Thư Trần thất thần, một ánh đèn sáng tỏ bỗng chiếu lên người bọn họ.
Không lâu sau, cánh cổng trang nghiêm mở ra từ bên trong. Người bước ra không phải là bảo vệ giữ cửa mà là quản gia nhà họ Nghiêm.

Cậu Ba, bà chủ bảo tôi hỏi cậu rằng cậu suy nghĩ thế nào rồi?
Quản gia cung kính đứng hỏi.
Chắc hẳn người trong đó cũng 6không ngủ nhỉ?
Nếu không ngủ, có lẽ bọn họ đều biết Dương Thư Trần đang đứng dầm mưa ngoài này, vậy mà bọn họ cũng nỡ mặc kệ sao?
5Cậu nói mẹ mình là người dịu dàng nhất trên đời, nhưng tại sao không có ai ra đây?
Dựa theo tính toán sơ bộ của cậu, cơn mưa này đã kéo dài ít nhất là gần một tiếng. Với tính cách của mẹ, bà không thể nào trơ mắt nhìn cậu dầm mưa lâu như vậy. Lời giải thích duy nhất cho chuyện này là mẹ cậu
cũng không có ý định giúp cậu...
Hạ Trường Duyệt tán thành với quyết định của Nghiêm Thừa Trì. Như vậy, chỉ sợ bọn họ không chỉ phản đối Quan Vũ Niệm vì lý do hoàn cảnh gia đình cô...

Hai đứa con trai nhà họ Nghiêm đã có da dày thịt béo từ nhỏ, một cơn mưa không tính là gì, cũng không có ai đau lòng đâu.
Dương Thư Trần bỗng nói như cảm nhận được suy nghĩ của cô.
Quan Vũ Niệm ngẩn ngơ, đôi mắt trợn to vì ngạc nhiên phản chiếu gương mặt cậu. Dường như cô đang hoài nghi bản thân nghe lầm.
Mặt của cậu đã trắng bệch, nếu cứ tiếp tục dầm mưa một thời gian dài như thế này thì cậu sẽ bị lạnh mất.

Không có gì phải suy nghĩ...


Chúng tôi suy nghĩ kỹ rồi!
Trước khi Dương Thư Trần nói hết câu, Quan Vũ Niệm chợt ngắt lời cậu.
Cô xoay người nắm lấy bờ vai cậu.
Vậy mà vẫn không có ai đau lòng sao?

Chuyện lớn trong nhà anh đều do ba quyết định, còn chuyện nhỏ sẽ do mẹ, và mẹ sẽ là người quyết định đâu là chuyện lớn, đâu là chuyện nhỏ.


Nếu đến mẹ anh cũng không thuyết phục được ba thì chắc chắn đó là chuyện rất nghiêm trọng.
Giọng của Dương Thư Trần đã hơi khàn đi.

Trong biệt thự toàn là người nhà của anh, đừng lấy cứng đối cứng. Cho dù anh không suy nghĩ cho mình thì cũng phải suy nghĩ cho em một chút, ít nhất hãy vào đó hỏi rõ lý do bọn họ ghét em đi, được không?


Quan Vũ Niệm nở nụ cười, vờ như không thèm để tâm.


Em sẽ lên xe chờ anh, em đảm bảo anh không đi ra thì em cũng sẽ không đi.



Tiểu Niệm Niệm...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.