Chương 2804: Em không phải em, anh không phải anh (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 587 chữ
- 2022-02-19 04:52:33
Tam Nhi...
Đây chỉ là một tài liệu thôi, chưa chắc là thật.
Dương Thư Trần gần như bóp tài liệu trong tay thành mảnh vụn.
Ba c8on không phải là người điều tra những tài liệu này, ba con đã nói với con rồi, nếu con dẫn cô gái kia về nhà ăn cơm thì ba con sẽ không điều tra h3oàn cảnh của cô ấy nữa.
Sao hả? Dương Thư Trần, ba nói cho con biết, nếu không phải do con mạng lớn thì số thông tin trong những tài liệu này đã đủ lấy mạng con rồi!
Nghiêm Thừa Trì bỗng tức giận quát to.
Ông kéo Hạ Trường Duyệt ra sau lưng mình, sau đó túm cổ áo Dương Thư Trần nhấc lên.
Ma quỷ ám ảnh! Nếu con không phải con của ba thì bây giờ ba đã cho con đi chết rồi!
Không ai ra đây truyền lời...
Quan Vũ Niệm dồn nén tất cả bất an xuống đáy lòng, không ngừng ôm bản thân và quanh đi quẩn lại trước cổng.
Cô đồng ý chờ Dương Thư Trần ra đây, nếu cậu không ra được thì cô sẽ không rời khỏi đây.
Cô giơ tay che mắt theo bản năng, chờ đến khi đôi mắt thích ứng với ánh sáng mạnh, cổ cau mày nhìn người vừa bước ra.
Quản gia...
Quan Vũ Niệm khẽ gọi.
Sau khi nhận ra đó là người quản gia vừa dẫn Dương Thư Trần vào trong, cô hơi ngẩn ra, bỗng nhiên vui vẻ chạy đến cầm lấy tay quản gia.
Hạ Trường Duyệt thấy mặt mày Dương Thư Trần không đúng thì đau lòng, tiến lên nói:
Tam Nhi, chú Thượng của con đ9ã gửi tài liệu này đến. Con nên biết, trước đây nhà họ Thượng có vòng giao dịch rộng lớn,
không có gì trong khu vực đen có thể qua mắt Thư6ợng Lăng Tư. Số tài liệu này có tám, chín mươi phần trăm là thật.
... Vậy thì sao?
Cơ thể Dương Thư Trần căng chặt, cố chấp nhìn Hạ Trư5ờng Duyệt.
Nghiêm Thừa Trì quát xong, ra hiệu cho bảo vệ lại gần.
Kéo nó về phòng, không có mệnh lệnh của tôi thì không được cho nó rời khỏi biệt thự nhà họ Nghiêm nửa bước!
Bên ngoài biệt thự nhà họ Nghiêm, mưa đã tạnh.
Cô Quan.
Bỗng nhiên, một giọng nói phát ra từ trong cổng gọi tên cô.
Ngay sau đó, cánh cổng đang đóng kín cũng mở ra.
Ánh đèn chói mắt chiều lên mặt Quan Vũ Niệm.
Cơ thể mảnh khảnh đứng ngoài công lớn, ánh mắt nhìn thẳng vào biệt thự đang sáng đèn.
Dương Thư Trần đã vào đó rất lâu, cậu có nói chuyện ổn thỏa với gia đình mình chưa?
Do biệt thự cách cổng khá xa nên cô hoàn toàn không biết trong đó đã xảy ra chuyện gì, thậm chí cô còn không nghe được bất cứ âm thanh nào khi đứng ở đây.
Không khí rất ẩm ướt.
Ban nãy, Quan Vũ Niệm được Dương Thư Trần che chở nên không bị ướt quá nhiều, chẳng qua quần áo cũng hơi ẩm. Cô ngồi trong xe nên không có cảm giác gì, nhưng sau khi ra ngoài và bị gió thổi thì cả người cô đều
nổi da gà.
Dương Thư Trần có ổn không? Anh ấy có ra đây với ông không?
Quan Vũ Niệm hỏi xong thì nhón chân nhìn vào trong biệt thự, không kịp đợi câu trả lời của quản gia.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.