Chương 2805: Em không phải em, anh không phải anh (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 603 chữ
- 2022-02-19 04:52:33
Không phải cô Quan vẫn luôn muốn tìm lại người nhà của mình sao, có lẽ số tài liệu này có thể cho cô biết đáp án đó.
Quản gia nói rồi đi đến tr8ước mặt Quan Vũ Niệm, nhét tài liệu vào trong tay cô.
...
Quan Vũ Niệm nhìn số tài liệu trong tay, chần chờ một lúc lâu rồi mới ngẩng 3đầu hỏi:
Dương Thư Trần đã xem qua chưa?
Tay cô vẫn cầm tư liệu, ánh mắt nhìn quản gia như ẩn chứa mong đợi.
Cô Quan, năm cậu Ba mười tuổi, suýt nữa cậu ấy đã mất mạng vì vụ bắt cóc đó. Lúc được cứu về, trên ngực cậu ấy bị đâm một đạo, chỉ lệch một chút xíu nữa thôi là đã đâm trúng trái tim rồi. Chuyện này đã làm kinh
trong tay cô đó.
... Đây không phải là sự thật.
Hốc mắt Quan Vũ Niệm ửng đỏ, đáy mắt lấp lánh ánh nước như thể đang rưng rưng nước mắt. Cô không dám chớp mắt, chỉ sợ mình chớp mắt thôi là nước mắt sẽ tuôn rơi.
mạng nhưng lại đau thấu tim gan.
Hình như ông trời đang trêu ngươi cô, người cô yêu nhất lại là người suýt chút nữa đã bị cha cô giết chết.
Người nhà mà cô đau khổ tìm kiếm lại là kẻ thù của Dương Thư Trần...
Phịch...
Lưng Quan Vũ Niệm đụng trúng đầu xe. Cô giật mình quay lại nhìn thử mới phát hiện mình đã vô thức lùi ra xa như vậy.
Lúc đó bà chủ ngất đi mấy lần vì bệnh tình của cậu Ba, Chủ tịch rất tức giận nên đã dùng hết sức mạnh của nhà họ Nghiệm phối hợp điều tra cùng cảnh sát, gần như đã bắt được hết tất cả những người có tham dự vụ
bắt cóc đấy, chỉ còn sót tên nghi phạm hàng đầu lên kế hoạch cho vụ bắt cóc đó.
Cô chỉ nhìn thoáng qua đã thay đổi sắc6 mặt. Ngay sau đó, cả người cô đều căng cứng như hòa thượng ngồi thiền. Cô cầm tài liệu trong tay, đứng đó thật lâu mà không hề động đậy.
Cô không lật xem tiếp, cũng không mở miệng nói tiếng nào
Chắc hẳn cô Quan rất thắc mắc nhỉ. Chủ tịch và bà chủ của chúng tôi không phải kiểu người quan tâm đến xuất thân, thế nhưng hai người họ chưa từng gặp cô đã phản đối cô và cậu Ba ở bên nhau, đáp án đang nằm
Cậu Ba đã xem rồi.
Quản gia hơi đảo mắt, cuối cùng vẫn nói thật.
Quan Vũ Niệm nghe 9thấy Dương Thư Trần đã xem rồi mới vươn tay mở túi tài liệu, sau đó rút tài liệu từ bên trong ra.
động đến cả nhà họ Nghiêm.
...
Quản gia nhìn Quan Vũ Niệm, nói từng chữ một:
Người lọt lưới duy nhất đó chính là cha của cô.
Giọng của quản gia rất bình tĩnh, không hề có ý chỉ trích hay một từ ngữ dư thừa nào, thế nhưng từng câu từng chữ ông nói ra lại như những cây kim đâm vào trái tim Quan Vũ Niệm, tuy không nguy hiểm đến tính
Không đâu, không phải như vậy đâu... Cha tôi chắc chắn không phải người xấu, chắc chắn đây chỉ là hiểu lầm...
Móng tay cô đâm sâu vào lòng bàn tay mình, dù đã rướm máu nhưng cũng không chịu buông ra. Đau đớn trên cơ thể vẫn không đủ để che giấu cảm giác ngột ngạt trong lòng cô...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.